Chương trước
Chương sau
Thư khiêu chiến của Minh Thù được gởi lên thế giới, Nhan Như Mộng vui vẻ chấp nhận.
[Thế giới] Nhan Như Mộng: Người nào thua người đó phải rút khỏi trò chơi.
[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Hà tất tàn nhẫn vậy chứ, đến lúc đó ngươi thua rồi lại khóc, đáng thương lắm nha.
Nhan Như Mộng có thể cho rằng, mình có rất nhiều người, sẽ không thua cho nên rất tự tin.
[Thế giới] Nhan Như Mộng: Chưa biết được ai sẽ là người thua nhá.
Thời gian đấu được định vào lúc sáu giờ tối thứ tư, từ lúc trò chơi bắt đầu đến kết thúc chỉ có sáu giờ.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Các ngươi hãy tới địa cung.
[Đội] Khô Lâu: Tới địa cung làm gì? Hiện tại nơi đó ngay cả một tiểu quái cũng không có.
Từ lúc Ma Vương ra ngoài, địa cung dường như trở thành một nơi để ngắm cảnh, bên trong không có gì cả.
[Đội] Hộ Hoa Linh: Ma vương là từ địa cung ra đó.
Khô Lâu nhìn Hộ Hoa Linh đang đi về hướng địa cung, vẻ mặt của hắn ngơ ngác.
[Đội] Ly Ca: Khô Lâu, thế giới của Đại Lão ngươi mãi mãi cũng không đuổi kịp, bỏ đi!
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Những người còn lại tự do phát huy.
[Đội] Khô Lâu:… Làm sao tự do phát huy chứ!
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Chính là muốn đánh thế nào thì đánh thế ấy, cái này cũng không hiểu, ngươi tốt nghiệp tiểu học chưa vậy?
[Đội] Khô Lâu:…
Sắp xếp trận đấu xong rồi à?
Chẳng lẽ không cần triển khai chiến lược gì đó sao?
Họ có chơi cùng một game không?
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ây, IQ thế này không còn nhiều đâu. Ta đã lừa những kẻ ngốc nghếch kia, nhiệm vụ của ta là tránh bị bọn họ bắt được, không phải đánh nhau với chúng. Ta chỉ có tình yêu với Nhan Như Mộng thôi, những người khác ta không có hứng thú, ai mà muốn đánh bừa với họ.
Địa cung là vùng đất của Ma Vương, có thể từ khi Ma Vương ra ngoài, địa cung dường như trở nên nhàn rỗi. Nếu như vô dụng, như vậy lần cập nhật trước nhất định sẽ bị khai trừ.
Nhưng bây giờ nó vẫn ở đấy, chắc chắn có chỗ hữu dụng.
Khả năng lớn nhất chính là dùng để phong ấn Ma Vương lần nữa.
Lúc bọn Hộ Hoa Linh đến, Minh Thù đã ở địa cung, bên cạnh còn có một nữ game thủ rất trẻ.
[Đội] Xuyên Bối: Nhờ vào Đại Lão, rẽ hướng nào đây?
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Đi vào trong núi.
[Đội] Xuyên Bối: Ta thấy ID này khá quen?
Nữ game thủ này không phải ai khác chính là Tây Tử Lâm. Lúc Minh Thù vừa tới đã bị hắn bắt được, vì vậy tên này thật cũng không biết xấu hổ mà theo đến đây.
[Đội] Khô Lâu: Chính là tân thủ theo chúng ta vào địa cung lần trước.
Khô Lâu nhắc đến việc này, mọi người đều đã nhớ ra.
Sau đó vẫn luôn quấy rầy Đại Lão, chỉ là gần đây Đại Lão bận rộn đồ sát địa đồ, không rảnh để ý tiểu cô nương này.
[Đội] Tây Tử Lâm: Chào mọi người.
Tây Tử Lâm được cho vào đội, hắn rất lanh lợi liền chào hỏi mọi người, sau đó không nói gì,  khoái chí chat riêng với Minh Thù.
Minh Thù thấy rất phiền, trực tiếp block luôn.
Tây Tử Lâm thật không dám quấy rầy Minh Thù nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng đó.
[Đội] Xuyên Bối: Không nhìn ra đó, Đại Lão cũng có mùa xuân nha.
[Đội] Ly Ca: Tiểu cô nương này thật đáng yêu, không biết quan hệ với Đại Lão đã phát triển đến mức nào rồi?
[Đội] Tây Tử Lâm: Ta… ừm, chỉ là muốn bái Đại Thần làm sư.
Mức nào sao? Hắn với cô không có gì cả, quả thực làm người ta thấy giận.
[Đội] Nhiễm Nhiễm: Gian tình thông thường đều bắt đầu từ tình sư đồ.
[Đội] Tây Tử Lâm:…
[Đội] Hộ Hoa Linh: Ta gọi Tiểu Thố tới rồi.
[Đội] Ly Ca: Ôi ôi ôi…
[Đội] Xuyên Bối: Ôi ôi ôi…
Đề tài bắt đầu chuyển sang Hộ Hoa Linh.
Hộ Hoa Linh thực sự không có ý gì với Cố Tiểu Thố, bởi vì Cố Tiểu Thố và Tiêu Cảnh Hàn xuất hiện cùng lúc, một chút phản ứng hắn cũng không có.
[Đội] Cố Tiểu Thố: Chào các đại thần.
[Đội] Tiêu Tịch:…
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Tiêu Tịch đến đây ta giết ngươi.
[Đội] Tiêu Tịch:…
Có thể Cố Tiểu Thố đã nói qua với Tiêu Cảnh Hàn, cho nên lúc bị Minh Thù vật ngã, Tiêu Cảnh Hàn cũng không phản kháng, ngã xuống đất sau lại được Cố Tiểu Thố kéo lên.
Tiêu Cảnh Hàn trầm mặc, dù sao mới vừa bị người ta đoạt đi chức bang chủ nên yên lặng.
[Đội] Xuyên Bối: Tiêu đại thần, ngươi thực sự bị người ta đoạt đi chức bang chủ?
Người của Đệ Nhất Lâu thật không hiểu thế nào là thương cảm, chuyên đâm vào chỗ đau người khác.
[Đội] Cố Tiểu Thố: Không phải chúng ta muốn xuống địa cung sao?
Cố Tiểu Thố có ý định hóa giải khó khăn cho Tiêu Cảnh Hàn nhưng mà người của Đệ Nhất Lâu và Trường An Minh không thỏa hiệp. Lúc này họ vẫn không thích Tiêu Cảnh Hàn, nói vài câu thấy Tiêu Cảnh Hàn không đáp lại, bọn họ cũng chẳng còn hứng thú, lúc này mới tiến vào địa cung.
Nhóm người vào địa cung như chết lặng đi, bây giờ không có đánh nhau mà là không cách nào di chuyển đến mấy thềm đất cao này được, bọn họ làm thế nào đi qua?
[Đội] Hộ Hoa Linh: Phía dưới chính là hồ nước.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ngươi không định để trẫm nhảy xuống đó chứ?
[Đội] Ly Ca: Bệ hạ xin mời, té chết thì nhất định phải nói cho chúng ta biết, chúng ta tuyệt đối sẽ không nhảy.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ái khanh mời trước, đã đến lúc vì quốc hiếu trung rồi.
[Đội] Xuyên Bối: Bệ hạ ta đã quyết định phản quốc.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Nhảy xong rồi hãy phản quốc, nuôi ngươi nhiều năm như vậy, hãy tận trung vì nước một lần.
[Đội] Cố Tiểu Thố:…
[Đội] Hộ Hoa Linh:…
[Đội] Khô Lâu:…
[Đội] Tây Tử Lâm:…
Một đám game tinh.
Cuối cùng Minh Thù chính là người nhảy đầu tiên, đội rơi vào trạng thái tĩnh mịch.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ngã không chết, mau nhảy đi.
Minh Thù vừa nói, mọi người thở phào nhưng vẫn chưa chịu nhảy, xúi giục Xuyên Bối nhảy trước.
[Đội] Xuyên Bối: Không sao, mọi người xuống đây đi.
Xuyên Bối nói xong, những người còn lại lần lượt nhảy xuống.
Nhảy xuống mới phát hiện một đám thi thể đang trôi dạt trên mặt nước xanh biếc.
[Đội] Xuyên Bối: Đại Lão lừa ta trước, ta xuống tới liền bị tiêu diệt cho nên cũng muốn mọi người xuống trải nghiệm một chút.
[Đội] Khô Lâu:…
[Đội] Nhiễm Nhiễm:…
[Đội] Hộ Hoa Linh:…
[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Mọi người có nạn cùng chịu.
Không thể để trẫm chết một mình được.
Mặc dù cô thân là ma vương, đột nhiên bị tiêu diệt nhưng vẫn rất có lòng nhân đạo… cái rắm.
Tính ra cô chỉ mang thêm danh hiệu Ma Vương cộng full cấp, sau đó cô có là ma vương không cũng không thấy gì khác biệt.
Chờ bọn họ hồi sinh trở lại, mọi người hỗ trợ lẫn nhau. Phía dưới đích thực là nước, nếu xuống dưới sẽ chết thật.
[Đội] Cố Tiểu Thố: Đại thần nói có thể dùng Tị Thủy châu.
Thông thường nếu là nước sông hồ, mặc dù nhân vật sẽ mất máu nhưng vẫn có thể lội tiếp được.
Chỉ có nước biển cần dùng đến Tị Thủy châu, không có tị thủy châu, nhân vật sẽ chết ngay.
Tị Thủy châu không rẻ nha, mọi người mua Tị Thủy châu xong, nhảy xuống lần nữa.
Lần này quả nhiên không có việc gì.
Mọi người bơi tới bên cạnh thềm đất cao.
[Đội] Hộ Hoa Linh: Lúc đến tầng cuối cùng, nơi này có một cái cửa, sau khi ma vương ra ngoài liền biến mất.
Phía dưới rất rộng, nước biển cong cong uốn lượn chảy về chỗ xa hơn, đứng ở chỗ này thấy không rõ lắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.