Chương trước
Chương sau
Dựa theo Minh Thù chỉ dẫn bọn họ từ vách núi nhảy xuống quả nhiên mất máu.
Hộ Hoa Linh đỡ hơn một chút dù sao cũng là đại thần, máu nhiều rớt xuống vách núi cũng không sao.
Cố Tiểu Thỏ thì thê thảm hơn chỉ còn một chút máu, Hộ Hoa Linh nhanh chóng cho cô ta dùng thuốc mua ở chỗ Minh Thù với giá cao, mới giúp Cố Tiểu Thỏ khôi phục lại trạng thái đầy máu.
[Đội] Khô Lâu: Phía dưới thật sự có quái, đó là Băng Tinh Thạch!
Băng Tinh Thạch này nơi nào bị đào lên sẽ không sinh thêm nữa cho nên tìm rất khó khăn, thế nhưng Băng Tinh Thạch ở chỗ này thì lại khác, đào lên lại có.
Chẳng qua là người có thể xuống cũng rất ít, trong lúc vô tình nguyên chủ phát hiện ra cuối cùng là chết, lại quay về điểm hồi sinh.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Mộng Yểm ở bên kia.
Hộ Hoa Linh nhìn sang hướng bên kia, ở cuối đám quái nhỏ có một con quái không giống những quái nhỏ còn lại.
Nhìn xa xa như u hồn, kéo cái đuôi thật dài trên đỉnh đầu có hai chữ lớn Mộng Yểm đỏ tươi.
Hộ Hoa Linh và Khô Lâu đi đánh Mộng Yểm, Minh Thù đi đào Băng Tinh Thạch.
Cố Tiểu Thỏ đứng tại chỗ mờ mịt nhìn một đám quái nhỏ rồi lại nhìn hai đại thần dẫn đầu phía trước, Cố Tiểu Thỏ im lặng lựa chọn theo Minh Thù.
Băng Tinh Thạch rất đẹp giống như một ngôi sao, mỗi miếng Băng Tinh Thạch đều có thuộc tính không giống nhau, nếu may mắn có thể đào được Băng Tinh Thạch giá trị.
Cấp bậc của Cố Tiểu Thỏ quá thấp không thể đào Băng Tinh Thạch, chỉ có thể nhìn Khu Cước Đại Hán đào Băng Tinh Thạch.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Có người tới.
Minh Thù cũng nhìn thấy, Hộ Hoa Linh và Khô Lâu đã đánh Mộng Yểm tới gần cạn máu, nhưng đột nhiên có mấy người chơi từ bên kia nhảy ra cắt ngang bọn họ tấn công Mộng Yểm.
Mộng Yểm thừa dịp khôi phục máu, trong nháy mắt chạy thật xa.
[Phụ cận] Khô Lâu: Người Trường An Minh tụi mày bây giờ đều học được kiểu đánh lén cướp quái à?
Từ giữa những hàng chữ đều có thể nhìn ra tâm trạng nóng nảy của Khô Lâu.
[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Ai đánh lén, mày đừng có nói bậy, tụi tao xuất hiện nơi này Mộng Yểm đột nhiên xông lại, tụi tao chỉ tự vệ!
[Phụ cận] Khô Lâu: Ghê quá nhỉ, tụi mày tự vệ làm Mộng Yểm đã sắp đầy máu lại rồi đấy!
[Phụ cận] Hộ Hoa Linh: Khô Lâu.
Khô Lâu không nói chuyện nữa, người chơi bên kia cũng không nói cuối cùng đều đi tới đứng sau lưng Tiêu Cảnh Hàn.
[Phụ cận] Tiêu Tịch: Tự dựa vào bản lĩnh mà đánh quái, ok?
[Phụ cận] Hộ Hoa Linh: Được.
Mộng Yểm lui vào trong đám quái nhỏ, đám quái nhỏ như nhận được mệnh lệnh đột nhiên xông về phía bọn họ.
Khô Lâu oán giận chìm ngập trong quái nhỏ, liều mạng bắt đầu đánh giết.
Minh Thù và Cố Tiểu Thỏ đứng ở đằng xa, nữ chính giả Liễu Nhan cũng ở đó. Hơn nữa theo Minh Thù quan sát, thực lực Liễu Nhan thật sự rất khá độ ăn ý với nam chính cũng không kém.
Minh Thù tiếp tục đào Băng Tinh Thạch, hai đội quân bên kia đánh tới khó hòa giải, Minh Thù đào xong Băng Tinh Thạch, Mộng Yểm còn một nửa máu.
Cầu được nhìn thấy ám ảnh tâm lý của Mộng Yểm.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Này... Lan Chỉ đại thần, cô không qua hỗ trợ sao?
Đối phương có năm người, Hộ Hoa Linh và Khô Lâu hai chọi năm còn phải đối phó với Mộng Yểm lúc này đã có chút yếu thế.
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi là người chơi mảng đời sống, không đánh nhau.
[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Nhưng đại thần Hộ Hoa Linh nói, nếu như không bắt được Mộng Yểm nhiệm vụ này sẽ thất bại.
Nhiệm vụ thất bại đồng nghĩa với việc nữ chính giả sẽ rất vui.
Nữ chính giả vui vẻ thì còn kéo thù hận kiểu gì đây?
Minh Thù bỏ hai miếng đồ ăn vặt vào miệng, lắc lắc cổ tay dồn khí xuống đan điền!
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đại thần Hộ Hoa Linh, đại thần Khô Lâu, mua thuốc không?
Hộ Hoa Linh và Khô Lâu không thèm đếm xỉa tới Minh Thù.
Bọn họ ở bên cạnh đánh nhau, cô ở đây bán thuốc, bị điên!
[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tăng mười lăm phần trăm trong năm phút, có mua không?
[Đội] Khô Lâu: 1.
Minh Thù nhanh chóng đóng gói giao dịch thuốc cho Khô Lâu, tiện tay ép bán cho hắn thuốc hồi máu.
Khô Lâu nhìn bên kia nhảy ra số tiền, khóe miệng co quắp một chút, đồ gian thương.
Nhưng sự thực chứng minh, Minh Thù ép bán thuốc hồi máu cho hắn rất hiệu quả. Loại thuốc này dường như không hạn chế chỉ cần ngươi có là có thể sử dụng liên tục, nhưng rất tốn tiền cũng chỉ có dân có tiền mới chơi nổi.
Bình thường mọi người cũng không mua nhiều, thứ nhất là đắt, thứ hai là túi đồ không có nhiều chỗ trống như vậy, cho nên gian thương di động Minh Thù đứng ở phía sau bọn họ bán hàng, không khác gì được ban cho phép thần thông.
Đám người Tiêu Tịch cũng phát hiện Khô Lâu và Hộ Hoa Linh đột nhiên bất thường, lâu như vậy mà máu của bọn họ không tuột xuống phân nửa.
Chuyện này không bình thường.
[Đội] Nhan Như Mộng: Hai người này mang theo bao nhiêu thuốc hồi máu vậy?
Dân có tiền đốt tiền thấy ghê không!
[Đội] Trường Kiếm Ba Thước: Lan Chỉ trong ở trong đội bọn họ.
Trong lúc chiến đấu, không ai có thời gian đi mua đạo cụ mà đôi khi còn hạn chế không thể mua đạo cụ.
Thế nhưng đồng đội thì khác, đồng đội có thể giao dịch trực tiếp chỉ cần nhẹ nhàng chọn đồng ý là được.
Lan Chỉ là ai?
Đại lão đứng đầu bảng Tài Phú! Người chơi mảng đời sống nổi danh! Là kho đạo cụ di động!
[Đội] Tiêu Tịch: Mọi người đi đánh Mộng Yểm, Truy Phong và tôi giữ chân bọn họ.
Liễu Nhan mang người tới gần Mộng Yểm, còn Thiên Lý Truy Phong và Tiêu Cảnh Hàn cùng nhau ngăn cản Hộ Hoa Linh và Khô Lâu.
[Phụ cận] Khô Lâu: Nhiều người ỷ thế bắt nạt chúng ta ít người!
Thấy Mộng Yểm sắp bị nhóm Tiêu Cảnh Hàn bắt, Khô Lâu cũng không có cách nào khác, ai bảo bọn họ ít người.
Khô Lâu không cẩn thẩn bị Tiêu Cảnh Hàn giết chết, hắn phát hiện không thể sống lại cũng không thể đứng lên.
Khô Lâu căm hận.
[Phụ cận] Khô Lâu: Trường An Minh tụi mày chờ đó cho tao, chờ ông mày gọi người đến!
[Phụ cận] Khô Lâu: Hoa Linh, báo thù cho tôi!
[Phụ cận] Khô Lâu: Trường An Minh bla bla...
Kênh phụ cận toàn là Khô Lâu spam tin.
Đồng đội đã giết chết Boss phụ, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ ba mươi chín phần trăm.
Trên màn hình của Hộ Hoa Linh đột nhiên nhảy ra một khung thông báo, hắn sửng sốt một chút sau đó nhân vật của hắn chuyển thành màu đen, cùng anh em tốt Khô Lâu nằm trên mặt đất.
Tiêu Cảnh Hàn nhìn về phía đồng đội của mình, Mộng Yểm bên kia đã biến mất chỉ còn lại có một ít quái nhỏ rải rác và vài người đứng bên cạnh.
[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Bị cướp rồi.
[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ bất ngờ đánh lén.
Liễu Nhan nhìn Khu Cước Đại Hán ở đối diện không giữ được bình tĩnh, lần trước tìm Lan Chỉ mua đồ lại không bán, kết quả quay ra bán cho người khác.
[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cám ơn đã nhường.
[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong:...
Cô đánh lén còn đắc ý là có ý gì?
[Phụ cận] Khô Lâu: Lan Chỉ đại lão làm tốt lắm!
Vì điều này, Khô Lâu quyết định không tính toán hành vi lên giá vô tội vạ của gian thương Minh Thù.
[Phụ cận] Hộ Hoa Linh:...
[Phụ cận] Hộ Hoa Linh: Tiểu thỏ, kéo chúng ta đứng lên.
Hiển nhiên Hộ Hoa Linh cũng phát hiện bọn họ không có cách đứng lên, biện pháp duy nhất chưa thử qua cũng chỉ có dược sư mới kéo dậy được.
Cố Tiểu Thỏ tung tăng chạy đến bên cạnh Khô Lâu và Hộ Hoa Linh.
[Phụ cận] Cố Tiểu Thỏ: Kéo thế nào?
Hiện tại Liễu Nhan đã biết Cố Tiểu Thỏ chính là người nam chính thích, cho nên thấy Cố Tiểu Thỏ đột nhiên xuất hiện cô ta lập tức nhìn Tiêu Cảnh Hàn.
Nhưng chỉ là một nhân vật game, Liễu Nhan hoàn toàn không biết Tiêu Cảnh Hàn đang suy nghĩ gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.