Nguyện vọng của Phong Bắc quay về Thất Tinh Điện, mang binh đánh Ngũ Tuyệt Thần Giáo cướp giáo chủ đã thất bại.
"Tại sao nàng tới tìm ta?"
Phong Bắc nhân cơ hội hỏi Minh Thù: "Không phải là nàng thích ta chứ?"
"Ngươi đã ngủ qua với ta thì làm sao có thể lưu lạc bên ngoài."
Minh Thù cười như không cười nhìn hắn.
Phong Bắc nhịn không được trợn trắng mắt, bị Minh Thù nhìn thấy Phong Bắc nhanh chóng đổi thành nghiêm túc: "Nếu nàng không thích ta, phái người tới bắt ta là được rồi cần gì phải tự mình đến?"
Hắn dựa sát vào Minh Thù, dùng giọng chắc chắn: "Nhất định là nàng thích ta."
"Điện chủ lấy tự tin ở đâu nghĩ ta sẽ thích ngươi?"
"Mặt!"
Phong Bắc rất tự tin với mặt của mình.
"Quả nhiên không biết xấu hổ."
Phong Bắc hừ một tiếng: "Vậy nàng không thích ta?"
Minh Thù mỉm cười: "Ta không thích ngươi, cũng không thích làm ngươi."
Phong Bắc khựng lại, nhưng Phong Bắc lão luyện rất nhanh chóng bình tĩnh "hừ" một tiếng: "Một ngày nào đó nàng sẽ thích ta."
Bệnh thần kinh hở một tí là lái xe, nếu không phải kỹ năng lái xe của lão tử tốt thì đã sớm lật xe rồi.
"Ý ngươi muốn nói ở lâu ngày sinh tình?"
"Chẳng lẽ không đúng?"
Minh Thù tươi cười tỏa nắng, trong đôi mắt như hàm chứa gió xuân, tiếng nói mềm nhẹ theo gió: "Điện chủ thử rồi sẽ biết."
Phong Bắc: "..."
Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ.
Minh Thù dẫn Phong Bắc quay về Ngũ Tuyệt Thần Giáo, khi đi ngang qua một thành trì gặp được Nhiếp Sương.
Nàng ta đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457874/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.