Ăn cơm xong, dường như tình trạng của Phong Bắc nghiêm trọng hơn. Minh Thù nhíu mày, không dẫn hắn ra ngoài mà trực tiếp thuê phòng.
Nàng ra ngoài tìm đại phu.
Trời tuyết lớn nhiều y quán đóng cửa, khó khăn lắm Minh Thù mới tìm được một y quán, trả giá cao mời đại phu đến tận nơi khám bệnh.
Phong Bắc nhiễm phong hàn rất nghiêm trọng, đại phu khám xong, Phong Bắc đã mê man.
Minh Thù hỏi chủ quán mượn nhà bếp sắc thuốc, sắc xong bưng lên gọi Phong Bắc uống thuốc.
Phong Bắc ngửi thấy mùi thuốc đông y, mặt không vui.
"Không uống."
Không ngờ lúc Phong Bắc bị bệnh tính tình còn rất ương bướng, Minh Thù đút hắn uống nhiều lần vẫn không được.
Dùng miệng mớm thuốc?
Nghĩ nhiều rồi, Minh Thù trực tiếp dùng bạo lực đổ vào, tuy rằng đổ ra ngoài không ít.
Nàng lại giày vò thay quần áo cho hắn, thay xong Minh Thù cũng toát hết mồ hôi.
Phong Bắc vẫn rét run, Minh Thù thực sự không còn cách nào chỉ có thể nằm ôm hắn.
...
Phong Bắc bị bệnh, vừa ấu trĩ khó chiều còn rất cáu kỉnh.
"Mộ Linh, ta muốn ăn."
"Mộ Linh, ta muốn uống nước."
"Mộ Linh ta lạnh..."
"Mộ Linh..."
"Chuyện gì!"
Minh Thù tức giận nhìn hắn.
"Ta là bệnh nhân, sao nàng hung dữ như vậy."
Phong Bắc lên án: "Có ai đối xử với bệnh nhân như nàng không?"
Minh Thù ném cái chén trong tay trực tiếp xông tới chỗ hắn, vươn tay đè ngực hắn: "Phong Bắc, ta cảnh cáo ngươi, đừng ỷ bản thân sinh bệnh mà sai ta làm cái này làm cái kia, ta sẽ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457870/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.