Bán Nguyệt sơn trang.
Nhiếp Sương quay về Bán Nguyệt sơn trang đã nhiều ngày.
Mặc dù nàng là tiểu thư sơn trang nhưng vì mẹ qua đời quá sớm, mẹ kế không thích nàng, nên lúc cha Nhiếp Sương không có ở đây, nàng thường bị mẹ kế cùng em gái cùng cha khác mẹ bắt nạt.
Trước đó, Nhiếp Sương chỉ có thể dựa vào việc hù dọa cha quay về, nhưng bây giờ Nhiếp Sương cũng không dễ đối phó như vậy.
"Tiểu thư, phu nhân nói có khách đến, mời tiểu thư đến phòng khách."
Người hầu thân cận cẩn thận bẩm báo với Nhiếp Sương.
"Khách của sơn trang có liên quan gì đến ta?"
Sau khi Nhiếp Sương biết mẹ kế định gả nàng ra ngoài, mấy ngày gần đây vẫn có khách đến là vì nàng ta. Đương nhiên cũng có người là tới dò la Ngũ Tuyệt Bảo Điển.
Rốt cuộc Ngũ Tuyệt Bảo Điển ở trên người ai, trên giang hồ cũng chỉ là suy đoán.
Nhiếp Sương là đương sự trong lời đồn Ngũ Tuyệt Bảo Điển, đương nhiên được người khác quan tâm.
Dù không có Ngũ Tuyệt Bảo Điển nhưng cưới được tiểu thư Bán Nguyệt sơn trang cũng rất có lời.
Mấy người trước đều bị đã nàng đuổi đi, hôm nay còn có người đến.
"Tiểu thư người là tiểu thư ở đây trang chủ không có mặt, cơ thể phu nhân không khỏe, nhị tiểu thư cũng vắng mặt chỉ có người có thể làm chủ."
"Bà ta có thể có bệnh gì."
Nhiếp Sương hừ lạnh: "Ta không đi."
Người hầu đề nghị: "Tiểu thư, thất lễ với khách như thế không tốt cho danh tiếng sơn trang chúng ta, nếu không người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457853/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.