Mẹ Hi Hi xin nghỉ cho cô bé, nói mình phải đi xa ở đây không có người quen chăm sóc, để Hi Hi lại rất lo lắng.
Cô bé còn nhỏ không có gì ham học, giáo viên không có lý do giữ đứa bé nên chỉ có thể đồng ý.
Mẹ Hi Hi nghỉ việc ở nhà với Hi Hi, nói chuyện với cô bé hồi lâu mới biết được một ít tình huống.
"Bọn họ lựa chọn trẻ nhỏ đều có mục tiêu."
Minh Thù nghe xong tình huống mẹ Hi Hi nói, bảo Kiều Vũ hỗ trợ kiểm tra một chút cho ra kết luận: "Những đứa trẻ này là gia đình đơn thân giống như cô vậy, bận rộn cả ngày."
"Hoặc là không có cha mẹ bên cạnh, để người già trong nhà hoặc mời người chăm sóc rất chểnh mảng với trẻ nhỏ."
Theo lý thuyết gia đình có thể bỏ ra mấy ngàn một học kỳ cũng không phải gia đình nghèo khó gì, nhưng gia đình đơn thân cùng người già sao nhãng trẻ nhỏ, chính là điều kiện trời cho tốt nhất.
Con cái gia đình như vậy, bản thân cũng sẽ có một vài vấn đề, bọn họ chỉ cần lựa chọn trẻ nhỏ nhát gan, ít nói và dễ bắt nạt.
Giáo viên đe dọa trẻ con như vậy, tuổi mấy bé còn nhỏ bị hù họa căn bản cũng không nói cho người lớn.
"Cô nói có mấy đứa trẻ sẽ ở lại trường học?"
"Ừ... Nghe nói phụ huynh bề bộn nhiều việc, chỉ có cuối tuần mới đến bình thường đều là giáo viên chăm sóc."
Mẹ Hi Hi gật đầu: "Trường học như vậy, cơ sở vật chất đều rất đầy đủ."
Minh Thù im lặng trong chốc lát: "Buổi tối tôi nghĩ biện pháp vào xem."
"Cô vào như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457830/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.