Nhà không cho nuôi Bệ Hạ, Giang Vọng lại lấy mặt dày đem Bệ Hạ đến chỗ Minh Thù.
Điều kiện chính là vài rương cá khô nhỏ.
Đương nhiên chuyện này rất tiện cho hắn ra vào nhà Minh Thù, Giang Vọng có vẻ khoái chí.
Đều tiến dần từng bước, sổ hộ khẩu còn xa sao?
"Tô Mãn."
Giang Vọng chen chúc với Minh Thù ngồi trên sô pha.
Minh Thù ôm cá khô nhỏ trên tay lui về góc sô pha, đề phòng nhìn chằm chằm Giang Vọng.
Làm gì đến gần như vậy.
Muốn cướp cá khô nhỏ của trẫm chứ gì?
Nội tâm Giang Vong thật sự cạn lời, ai thèm để ý đồ ăn của mèo.
"Gần đây em không có làm gì chứ?" Giang Vọng hỏi.
Minh Thù tự hỏi, ngoại trừ chụp chút ảnh tuyên truyền cho Kiều Vũ hình như không có chuyện gì lớn.
"Làm gì?"
Dù không có việc gì, trẫm cũng bận trăm công nghìn việc.
Giang Vọng tiếp tục nói: "Gần đây trong nhà có một đứa nhỏ, ba bảo tôi đưa đón nó đi học, tôi bận rộn như vậy làm gì có thời gian, em giúp tôi đi."
"Tôi dựa vào cái gì phải giúp anh, cũng không phải đứa nhỏ nhà tôi."
Minh Thù không vui: "Không đi, không đi."
"Đứa nhỏ nhà tôi không phải là đứa nhỏ nhà em sao?"
Giang Vọng chồm người qua, nhìn cá khô nhỏ trong tay cô, hôn má Minh Thù: "Có được không?"
"Anh làm nũng?"
"..."
Ai làm nũng!
Lão tử không có.
Minh Thù cười đến sặc sụa: "Anh làm lại lần nữa đi."
Lão tử thiên tài như vậy... Làm thì làm!
"Giúp tôi một chút thôi nha, được không?"
"Ừ... Được." Minh Thù cười đáp ứng.
Giang Vọng thở phào, như vậy thì hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457827/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.