Đồ ăn được đưa lên rất nhanh, là cơm tây số lượng đặc biệt ít nhưng mùi vị không tệ. Vào lúc Minh Thù ăn, Kiều Vũ lại mắng Tề Cảnh Thăng đến thê thảm. Tề Cảnh Thăng tự biết đuối lý, không dám đáp trả.
"Tiểu Mãn, gần đây em ăn uống nhiều thêm thì phải?"
Đột nhiên, Kiều Vũ tò mò hỏi: "Không phải nói sợ mập sao?"
"Gần đây em phát hiện, không thể phụ lòng đối với mỹ thực." Minh Thù nói như thật.
Kiều Vũ nhìn cô kỳ lạ: "Vậy em ăn nhiều một chút."
"Đây chính là anh nói nha."
"Tề tổng trả tiền, không cần tiết kiệm cho cậu ta."
Nếu Kiều Vũ không làm thịt Tề Cảnh Thăng một trận, tuyệt không hết giận.
Minh Thù đương nhiên không khách khí.
Nhưng Kiều Vũ vẫn bị sức ăn của Minh Thù hù dọa, cũng may Minh Thù không ăn nhiều quá mức còn trong phạm vi chấp nhận của người thường.
Kiều Vũ nghĩ tiểu Mãn nhà hắn có thể là bị chuyện lúc trước làm cho hoảng sợ.
Từng đĩa được dọn xuống thay bằng đồ uống.
Tề Cảnh Thăng từ bên dưới lấy ra một cái túi đặt trước mặt Minh Thù: "Tô tiểu thư, đây là một chút quà tặng mong cô bớt giận."
"Tiểu Mãn nhận lấy."
Minh Thù nhìn ra là Kiều Vũ muốn nói đỡ cho Tề Cảnh Thăng, nể mặt Tề Cảnh Thăng mời mình ăn cơm, Minh Thù nhận quà.
Tề Cảnh Thăng thở phào: "Tô tiểu thư, chuyện lần này tôi thật sự xin lỗi. Lúc trước là tôi căn dặn trợ lý xác định cô là người phát ngôn, có thể trợ lý không hiểu ý tôi mới gây ra chuyện như vậy."
"Chỉ cần Tô tiểu thư bằng lòng, người phát ngôn sẽ là cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457803/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.