Nguyên Tịch áy náy nhìn Minh Thù, cô không thể ngăn cản Tư Lạc.
Minh Thù cũng không thể đánh một trận với Tư Lạc trên xe, cho nên Minh Thù ngồi bên cạnh bọn họ.
Xe đến đón bọn họ nhỏ hơn ban đầu, còn có mấy người Chu đội trưởng ngồi, cho nên hầu như không có chỗ trống.
Hạ Phù đứng trước mặt Minh Thù, ý bảo cô nhường một chút, không nên một người chiếm hai chỗ.
"Cậu không phải là Hạ tổng đội sao, ngồi xe chuyên dụng với bọn họ đi."
Minh Thù gây gỗ với Mễ Lạp lại bắt đầu gây với Hạ Phù, khiến những người còn lại không hiểu chuyện gì, lúc trước không phải quan hệ của cô và Hạ Phù tốt lắm sao?
Hạ Phù không ngừng thôi miên bản thân, không nên tính toán với bệnh thần kinh, muốn thông cảm săn sóc bệnh thần kinh.
Hắn trực tiếp ra tay, ôm Minh Thù ném vào bên trong.
"Oa!"
Trong xe ồn ào.
Ánh mắt Hạ Phù đảo qua, những âm thanh kia liền ngừng. Mọi người nhìn nhau, nói sang chuyện khác.
Minh Thù âm thầm đạp Hạ Phù một cước, đá ngay vào bắp chân Hạ Phù, xém chút nữa Hạ Phù không nhịn được đánh lại.
Hạ Phù cắn răng, nghiêng người ngăn cản tầm nhìn bên ngoài, lúc này mới nó:
"Cậu ăn cái gì lớn lên."
Cô mạnh như vậy!
Chân lão tử tê rần rần.
Minh Thù cười sáng lạn, nhấn mạnh nói từng chữ một:
"Ăn thịt người."
Mẹ nó, cô có biết bản thân là Huyết tộc, không phải con người, ăn cái cọng lông đó!
Hạ Phù nghiêm túc: "Vậy lúc nào thì cậu ăn tôi?"
"Cậu?"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457783/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.