Hạ Phù vào nhà để cặp sách xuống, lấy ra khẩu phần lương thực Vân Sách cho cô.
"Đừng ăn."
"Sao?"
Minh Thù nhìn túi chứa lương thực, nhìn qua rất ngon.
"Đừng ăn."
Hạ Phù chỉ lặp lại hai chữ này.
"Có chuyện gì sao?"
Minh Thù lấy túi, cô trực tiếp mở nắp để lên mũi ngửi ngửi, biểu cảm trở nên khác thường.
Đây là... máu người. Máu người còn mới.
Hạ Phù vươn tay cản lại, để cô cách xa túi máu:
"Nghiện."
Máu nhân tạo tuy rằng không phải là đồ ngon gì với Huyết tộc, nhưng tác dụng không khác máu loài người. Mùi vị thật sự chính là máu tươi của con người.
Nếu Huyết tộc không uống qua máu con người, từ nhỏ đã uống máu nhân tạo thì sẽ không nghiện. Nhưng một khi uống máu người, những Huyết tộc có năng lực kiềm chế kém sẽ xảy ra chuyện.
Trên pháp luật đã không cho phép Huyết tộc uống máu người, bị phát hiện sẽ phải chịu trách nhiệm pháp luật.
Nhưng thật sự muốn uống mà!
Dường như Hạ Phù nhìn ra khát vọng của Minh Thù, hắn kéo áo lộ ra một đoạn cổ trắng nõn.
Mùi vị trên người Hạ Phù không mê người như Nguyên Tịch, cô có thể khống chế với mùi vị của Nguyên Tịch thì Hạ Phù không là gì cả.
"Chờ một ngày nào đó tôi nhịn không được đi."
Minh Thù xoay người.
"Tôi cũng không ngại."
Đột nhiên, Hạ Phù nói bốn chữ, chỉ là quá dài, hắn nói hơi chậm.
"Tại sao cậu lại đối xử tốt với tôi như vậy?"
Minh Thù mỉm cười xoay người.
"Nhặt, nuôi."
Bởi vì cậu ta nhặt, cho nên phụ trách nuôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457769/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.