"Sột soạt!"
Không biết có thứ gì di chuyển trong bóng tối, nghe mà da đầu tê dại. Minh Thù đứng trong bóng tối có chút mơ hồ.
Ta là ai, ta ở đâu, ta đang làm gì?
Ngay khi cô vừa rời khỏi đám Ma tộc, toàn bộ không gian đột nhiên bắt đầu rung động, tiếp theo cô rơi vào một nơi tối đen như mực.
Chỉ trong khoảnh khắc mấy giây, xảy ra quá nhanh, trẫm không phản ứng kịp.
"Ưm..."
Âm thanh rên rỉ của Nhạn Dẫn khiến Minh Thù hoàn hồn, nàng lọ mọ đi đến bên cạnh Nhạn Dẫn.
"Chết chưa?"
Nhạn Dẫn nghiến răng: "Làm sư muội thất vọng rồi, ta chưa chết."
Lão tử là thiên tài, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy, không chết đâu...
Minh Thù đỡ hắn ngồi dậy, Nhạn Dẫn tựa nửa người qua, nàng cảm giác được nhiệt độ trên người hắn...
Lạnh! Lạnh đến thấu xương.
Trước mặt Nhạn Dẫn đột nhiên sáng lên, tia sáng đột ngột làm hắn có chút không thích ứng được.
Ánh sáng đủ màu sắc, tia sáng không chói mắt rất dịu nhẹ.
Nhạn Dẫn thở gấp nhìn thú nhỏ: "Đây là cái gì?"
Linh thú đủ màu ư? Sao hắn chưa từng thấy kiểu dáng như thế này.
"Chó."
Trong nháy mắt ánh sáng tắt mất, toàn bộ không gian lại rơi vào bóng tối lần nữa.
Thú nhỏ đứng tại chỗ nhảy nhót rít gào, ta không phải chó, không phải chó, không phải chó.
Minh Thù bắt gọn thú nhỏ, dùng sức véo mấy cái. Thú nhỏ tức đến xù lông nhưng ánh sáng trên người dần dần sáng lên.
Nó muốn rời nhà trốn đi, lão sen khi dễ nó.
Thú nhỏ lăn sang bên cạnh, yên tĩnh làm "bóng đèn".
Nhạn Dẫn quan sát thú nhỏ vài lần: "Sủng vật ngươi nuôi đều có cá tính như vậy sao?"
Minh Thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457752/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.