"Hà tổng, lấy được đồ rồi."
Hà Thư Quốc cho người mang đồ về, hắn cũng muốn nhìn xem đồ vật này là gì. Nửa giờ sau, đồ vật đến tay Hà Thư Quốc, hắn liếc mắt nhìn cô gái đối diện rồi mở ra phong thư được dán tinh tế.
Trong nháy mắt khi phong thư mở ra, sắc mặt Hà Thư Quốc cũng theo đó mà thay đổi. Trong phong thư là ảnh chụp, không nhiều lắm nhưng mỗi một tấm cũng làm nhịp tim Hà Thư Quốc đập nhanh hơn.
Từ kinh ngạc đến tức giận, từ tức giận đến sợ hãi.
"Nguyễn tiểu thư, đây là ý gì?"
Hà Thư Quốc tức giận, ném ảnh chụp đến trước mặt Minh Thù:
"Cô làm gì Vũ Hiên rồi?"
Ảnh chụp mở ra, phía trên là một người con trai bị trói vào cột không rõ sống chết.
Minh Thù thong thả nhìn chồng ảnh: "Tại sao Hà tiên sinh phải tức giận như vậy chứ? Không phải đây là cách ông mời tôi tới sao? Tôi chỉ là trả lại cho con ông thôi."
Ngón tay cô đè chồng ảnh xuống, ngẩng đầu chậm rãi nở nụ cười: "Tôi thù rất dai."
Cả người Hà Thư Quốc ớn lạnh, rõ ràng khi bắt cóc con hắn, cô đã sớm tính đến mình sẽ bắt cóc cô sao?
Làm sao có thể...
Cả ngày người phụ nữ này không phải tiêu tiền thì chính là ăn, trông hoàn toàn không giống một người có tâm cơ.
Hà Thư Quốc ra hiệu với người bên ngoài, vài người xúm lại phía Minh Thù.
"Nguyễn tiểu thư, cô đã quên rằng bây giờ cô đang ở địa bàn của tôi à?"
Sắc mặt Hà Thư Quốc tối sầm: "Bắt cô ta lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457715/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.