Tần Triệt không có chút hứng thú nào với đại sứ tình yêu từ thiện, chủ trì để hắn lên sân khấu nói chuyện, hắn tùy tiện nói hai câu qua loa cho xong.
Sau trận đấu giá còn có tiệc rượu, Tần Triệt tức giận đuổi những người tiến đến hỏi thăm tin tức, vẻ mặt hơi châm chọc nhìn Minh Thù:
"Em xài nhiều tiền như vậy, chỉ vì mua một đại sứ tình yêu từ thiện vô dụng thế này?"
Đương nhiên, Tần Triệt biết đại sứ tình yêu từ thiện này có tác dụng gì, nhưng hắn cảm thấy cũng không cần thiết lắm.
Không thể mất hình tượng.
"Em cũng không biết có cái này."
Mặt Minh Thù ngây thơ vô tội.
Cô thật sự không biết, chứ không phải nói dối.
Không còn cớ mất trí nhớ, Tần Triệt không thể tỏ thái độ với Minh Thù, chỉ có thể lộ ra "gương mặt nham hiểm, chế nhạo coi thường toàn nhân loại".
"Dùng tiền của tôi, dùng đến rất vui vẻ?"
"Đương nhiên."
Minh Thù chống cằm cười: "Mục tiêu của em chính là làm nhà anh phá sản."
Tần Triệt giật giật khóe miệng, bệnh thần kinh à.
"Tần gia phá sản đối với em có chỗ nào tốt?"
Nói như cô không phải một phần của Tần gia vậy.
"Đối với anh không có chỗ tốt, nhưng em rất hài lòng."
Tần Triệt nhíu mày, hắn suy nghĩ trong đầu một lúc. Theo lý thuyết, lúc trước hắn và em gái hờ này không gặp mặt nhiều lắm, hầu như chưa từng giao lưu gì, cô không thích mình như vậy.
"Dì Nguyễn gả cho bố tôi, đó là quyết định của bọn họ. Em không vui nên giận cá chém thớt tôi sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457706/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.