"Tôi muốn uống nước."
Tần Triệt cắt ngang câu chuyện của Minh Thù và Giang Đóa.
Minh Thù quay đầu liếc mắt nhìn hắn: "Tự mình rót."
Tần Triệt chỉ kim trên tay: "Không thể xuống giường."
"Nhịn uống đi."
Tần Triệt không khống chế được châm chọc: "Thân là bạn gái, em đối xử với bạn trai như vậy sao?"
Minh Thù có ý tốt đề nghị: "Vậy anh đổi người khác đi!"
Tần Triệt: "..."
Hắn tức giận cầm di động gọi vệ sĩ bên ngoài đi vào rót nước.
"Tiểu Ly, sao cậu có thể đối xử với bệnh nhân như thế..."
"Trước hết nghĩ xem cậu nên làm gì đi."
Vẻ mặt Giang Đóa trở nên ảm đạm, mình nên làm gì bây giờ? Ngay cả người hại mình là ai cũng không biết. Nam Ưu Ưu còn bị thương, nếu có chuyện gì thì mình phải nhận trách nhiệm này như thế nào.
Giang Đóa vốn định chờ sau khi Thẩm Viễn Chiêu rời đi, đi xem Nam Ưu Ưu nhưng mà Thẩm Viễn Chiêu vẫn luôn ở phòng bệnh cùng Nam Ưu Ưu. Trong lòng Giang Đóa khó chịu, cuối cùng nói lời tạm biệt với Minh Thù, tinh thần sa sút bỏ đi.
Minh Thù dựa vào cửa sổ, dùng di động mới lướt xem danh sách tin tức, Tần Triệt liếc cô vài lần nhịn không được nói:
"Em qua đây một chút."
"Không rảnh."
"Tôi có lời muốn nói với em."
"Không muốn nghe."
"Tôi gọi bác sĩ rồi."
Minh Thù để di động xuống, ý cười đôi mắt mơ hồ hiện ra không tốt. Cô cất điện thoại vào túi, nhấc bước chân đi qua, cao ngạo nhìn Tần Triệt.
"Em nói cho tôi nghe xem, trước đây chúng ta ở chung thế nào?"
Tần Triệt để Minh Thù ngồi xuống.
Trước đây...
Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457700/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.