Quý Nam đẩy cửa ra.
Trên gương mặt tê liệt không có chút biểu cảm nào nhưng giọng nói đã bán đứng hắn, tràn đầy quái dị:
"Các người đang làm gì vậy?"
Trong phòng giải phẫu nát bét. Trên mặt đất có một zombie nằm bất động. Khắp nơi đều có vết tích lửa cháy sém, súng bị đá vào góc, đạn và súng mỗi thứ một nơi.
Mà cách zombie không xa, Minh Thù đang đè Hứa Sóc, hai tay đè cổ tay Hứa Sóc. Từ góc nhìn của Quý Nam, càng giống như là Minh Thù làm gì đó với Hứa Sóc, tư thế vô cùng mờ ám.
Minh Thù túm cổ áo Hứa Sóc, vỗ vỗ mặt hắn: "Nhóc con, lông còn chưa đủ dài đã muốn đấu với tôi? Về lò đào tạo lại đi."
Cô từ trên người Hứa Sóc đứng lên, ung dung chỉnh chỉnh quần áo, sau đó lấy một túi đồ ăn vặt mở ra ăn.
Hứa Sóc sắc mặt khó coi nằm trên mặt đất, hắn đánh không lại...
Đánh không lại!
Sỉ nhục.
Đây là sỉ nhục.
"Cút!"
Hứa Sóc từ dưới đất bò dậy, chỉ ra cửa đuổi người: "Cút ra ngoài."
"Tức giận là đúng, càng tức càng đẹp trai đấy."
Minh Thù cười tủm tỉm, ra dấu cố lên với Hứa Sóc.
Minh Thù nhẹ nhàng rời phòng giải phẫu. Quý Nam dùng ánh mắt rất quái dị nhìn cô cho đến khi bóng lưng cô biến mất, Quý Nam mới thu lại ánh mắt.
"Cậu với cô ta xảy ra chuyện gì vậy?"
"Liên quan gì tới cậu."
Hứa Sóc đá một cước vào bàn mổ trên mặt đất.
Quý Nam cũng không muốn quản chuyện của hắn, giải thích mục đích mình đến:
"Phàn đội trưởng là người quân đội cử tới đón cậu, thành phố này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457668/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.