Mộ Hoài lại đi vào trong thôn, Minh Thù ngồi bên ngoài chờ hắn, khoảng chừng một tiếng sau, hắn mang Diệp Tùng từ bên trong sương mù đi ra.
Phía sau có vài người thất tha thất thểu theo sau, xem chừng bị thương không nhẹ.
Có thể sống sót trong tay những tiểu yêu tinh này, thực lực của những người này cũng không tệ.
"Vương gia, mấy thứ này chính là yêu sao?"
Diệp Tùng vừa tự băng bó cho mình, vừa bớt chút thời gian hỏi Mộ Hoài.
Loài như yêu này... Hắn thật sự không quen thuộc.
Có thể nói, hắn chỉ nghe qua trong mấy câu chuyện trong dân gian.
"Ừ."
Đây là yêu, yêu mà mấy trăm năm trước hoàng đế khai triều vương triều Võ Thương trấn áp.
Diệp Tùng nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn trong thôn, sương mù ngày càng dày, giống như muốn bao phủ cả thôn này.
Vừa nãy, nếu như không phải Vương gia kịp thời xuất hiện, bọn họ đã bị chôn vùi bên trong.
...
Yêu quái xuất hiện, bắt đầu trong vòng một ngày tàn sát con người, giống như nhiệm vụ của bọn họ là ăn sạch con người vậy.
Người dân khủng khoảng, chạy trốn bốn phía, nhưng số lượng yêu quá nhiều dù đi tới chỗ nào đều có thể gặp yêu tàn ác cắn xé.
Không có nhạc dạo cũng không có nghỉ ngơi, trong một đêm đã nổ ra chiến tranh giữa con người và yêu.
Nơi đi qua đều là máu tươi cùng xác người.
Mộ Hoài muốn đi tìm long mạch, cũng là long mạch năm đó trấn áp yêu.
Hắn có ý cho người hộ tống Minh Thù quay về hoàng thành, tình hình hiện tại không thể đi biên quan, còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457646/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.