Mộ Hoài hít sâu một hơi vào lòng, sau khi ổn định tâm lý, lạnh lùng nói:
"Thân bản vương khó bảo toàn, Từ chủ tìm nhầm người rồi."
"Hoài Vương điện hạ, ngài quá đã coi thường năng lực của Thần Thiên Từ."
Mộ Hoài: "..."
Nếu các ngươi lợi hại như vậy, còn tìm lão tử để làm gì! Có bệnh sao!
...
Minh Thù nằm trên giường, đếm dê nướng nguyên con, nhưng toàn bộ dê nướng nguyên con, đột nhiên biến thành gương mặt âm trầm. Râu ria xồm xoàm, mí mắt thâm đen, trong ánh mắt đầy tơ máu, như yêu quái.
Minh Thù trừng mắt qua lại với đối phương.
Đột nhiên xuất hiện, muốn hù chết trẫm để kế thừa đồ ăn vặt của trẫm à?
Hoài Vương dễ dàng tiến vào thì thôi, vị nam chính đại nhân này cũng dễ dàng vào được, lẽ nào bởi vì hắn là nam chính, dù phòng bị gì cũng không có hiệu quả với hắn sao?
Có cần phải bất công như vậy không. Thần Thiên Từ là chỗ an toàn nhất trong hoàng cung, an toàn chỗ nào? Cho nên chỗ an toàn nhất, chỉ là nói cho mình nghe thôi sao?
Bình tĩnh.
Mỉm cười.
Không đúng, Hoài Vương không phải nam chính, hắn vào bằng cách nào?
Lỗi hệ thống!
Minh Thù bình tĩnh mỉm cười: "Mấy ngày hôm nay, sao đều chạy đến chỗ ta?"
Mộ Trạch chống tay lên giường, cúi người nhìn Minh Thù, đôi môi khô nứt của hắn khẽ nhếch, chật vật phun ra vài từ:
"Thẩm Từ... Thực sự đã mất rồi sao?"
Minh Thù nhanh chóng đứng dậy, từ khe hở chui qua, nhảy xuống giường, kéo áo khoác qua mặc lên người:
"Ta đã nói rất rõ ràng với điện hạ, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457632/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.