Thái độ ngang ngược của Minh Thù, thành công làm nổi lên lửa giận trong lòng Bạch lão gia, ông hừ lạnh một tiếng lạnh lùng nói:
"Tiểu cô nương, nói chuyện đừng có ngạo mạn như thế, thế giới này lớn hơn cô nghĩ, Tuyệt Hồn cốc cũng không phải thiên hạ vô địch."
Minh Thù không để tâm cười cười, không chút nào tức giận:
"Vậy người đi tìm thiên hạ vô địch chữa bệnh cho con gái ngươi đi."
Bạch lão gia: "..."
Cảm giác này giống như là nắm tay đánh vào bông, không có tác dụng gì.
Nếu như không thể khiến người đó tức giận, thì người như vậy nếu không phải là một kẻ ngốc, thì đó là một kẻ thông minh nhất trong những kẻ thông minh.
Hiển nhiên, nữ nhân đối diện không phải là kẻ ngốc.
Bầu không khí hai bên có chút căng thẳng.
"Cô nương."
Người của Tiêu gia đứng đó xem kịch cũng đã lâu, cuối cùng cũng đứng ra lên tiếng, thái độ so với Bạch lão gia thì tốt hơn nhiều:
"Xin cô nương đến Tiêu gia một chuyến, xem bệnh cho tiểu thư chúng tôi, về phần thù lao cô nương cứ yên tâm."
Minh Thù quay sang cười nhạt với người của Tiêu gia, ngay lúc bọn họ cho rằng có hy vọng, nữ nhân lông mày nhướng lên, phun ra chữ:
"Không."
"Vì sao? Dù sao cô nương cũng phải cho một lý do chứ?"
Người của Tiêu gia không tức giận, chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi rõ ràng. Nếu như không mời được người của Tuyệt Hồn cốc, tiểu thư nhà bọn họ có thể sẽ không cứu được.
Lúc đi, lão gia đã ra lệnh bằng bất cứ giá nào cũng phải mời được người của Tuyệt Hồn cốc.
Minh Thù suy xét một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457594/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.