Sao Minh Thù có thể làm chuyện quét sân thể dục này được, kì kèo cả nửa ngày cũng chưa quét được ba mét.
Aiz, thật là đói!
"Bạn học Lộc Manh, quét rác hả?"
Trình Diễn dẫn theo hai bạn học từ bên phía thầy chủ nhiệm đi đến, nhướng mày nhìn Minh Thù:
"Cậu quét như vậy, quét đến khi nào mới xong?"
Hai đàn em bên cạnh Trình Diễn liếc nhau, có chút ngạc nhiên đánh giá nữ sinh trước mặt, hình như gần đây lão đại rất quan tâm đến học bá...
Chẳng lẽ là coi trọng học bá?
Đại ca, hai người không phải cùng thế giới đâu!
Minh Thù rất muốn dùng chổi quét cái tên đáng ghét này đi cho khuất mắt.
"Chủ nhiệm, cậu ta quấy rối em quét rác."
Minh Thù rống giận nói với thầy chủ nhiệm, đang đứng bên kia vọc điện thoại.
Chủ nhiệm ngẩng đầu, thấy Trình Diễn dẫn theo hai đàn em, đứng trước mặt Minh Thù diễu võ dương oai, sắc mặt trầm xuống, vừa gắt vừa đi về bên ấy:
"Trình Diễn, em làm gì?"
Trình Diễn: "..."
Cậu nói một lời không hợp thì mách thầy à?
Minh Thù chống cây chổi, cười tủm tỉm nhìn hắn, ai bảo ngươi quấy rối trẫm hoài niệm đồ ăn vặt.
"Chủ nhiệm, em giúp đỡ bạn học Lộc Manh quét sân."
Chủ nhiệm sắp bước đến, Trình Diễn lên tiếng.
Lời này chẳng những làm thầy chủ nhiệm kinh ngạc, còn làm hai tên đàn em sợ hãi.
Hôm nay đại ca ra cửa quên uống thuốc sao?
Từ lúc nào mà bàn tay tôn quý của đại ca hắn đã cầm cái chổi tầm thường như vậy?
"Trình Diễn, em làm cái gì vậy?"
Thầy chủ nhiệm hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457556/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.