Minh Thù mở pin điện thoại di động chiếu vào bên trong. Đột nhiên có ánh đèn khiến Kim Vũ Kỳ không kịp thích ứng, lấy tay che mắt lại. Cô ta sờ soạng đứng lên, bất chấp hình tượng:
"Lộc Manh, rốt cục cô muốn làm gì, mau thả tôi ra."
"Thả cô ra ngoài?"
Minh Thù cười cười: "Như thế thì không được, tôi phí bao công sức mới nhốt được cô vào đây đấy!"
Lãng phí đồ ăn là đáng xấu hổ.
Kim Vũ Kỳ bổ nhào về phía cửa sổ, ánh sáng di động chiếu rõ khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn của cô ta:
"Cô làm như vậy là trái pháp luật. Lộc Manh, cô mau thả tôi ra ngoài, tôi sẽ không nói chuyện này cho người khác."
"Ồ." Minh Thù tỏ vẻ kinh ngạc:
"Cô còn biết làm như vậy là trái pháp luật?"
Đáy lòng Kim Vũ Kỳ hơi xao động, dự cảm xấu xuất hiện trong thâm tâm.
Tầm mắt Kim Vũ Kỳ chuyển động quanh căn phòng. Lúc trước, cô ta lừa Lộc Manh tới đây là dùng danh nghĩa Thượng Quan Phong, cô ta chưa từng xuất hiện, hẳn là Lộc Manh không biết mình làm.
Nhưng bây giờ, Lộc Manh nhốt cô ta ở đây chứng tỏ cô ấy đã biết rồi!
Không được.
Kim Vũ Kỳ nắm chặt lấy thanh sắt cửa sổ, hốc mắt đỏ cả lên, nghẹn ngào nói:
"Lộc Manh, mình biết cậu không thích mình, cho rằng mình đã đoạt A Phong. Nhưng tình cảm này không thể miễn cưỡng, A Phong không thích cậu, cho dù hai người đến với nhau cũng sẽ không hạnh phúc."
Lợi hại, còn diễn tốt hơn cả cô nữa kìa.
"Có liên quan gì tới tôi chứ."
Thượng Quan Phong thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457552/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.