Sau khi nam sinh rời đi, cuối cùng Minh Thù cũng động não, nghĩ xem nam sinh này là thứ quái gì.
Hình như hắn quen biết nguyên chủ?
Nhưng nguyên chủ cũng không nhận ra người này...
Nguyên chủ là học sinh giỏi, người nam sinh lúc nãy nhìn là biết học sinh cá biệt, đại khái không cùng một thế giới với nguyên chủ, học chung một trường, dù cho chưa từng thấy, cũng không có gì kỳ lạ.
Quên đi, đi ăn trước.
Minh Thù phát sốt, đương nhiên phải nghỉ ngơi mấy ngày mới khỏi. Trong thời gian này, chuyện Minh Thù đánh Thượng Quan Phong, có thể nói là náo loạn cả trường ai cũng biết.
Cái gì tam giác tình yêu.
Cái gì hoành đao đoạt ái(*).
Những học sinh thích buôn chuyện này, não tự nghĩ ra kịch bản mấy triệu chữ yêu hận tình thù.
Minh Thù cũng không thể không bái phục Kim Vũ Kỳ, có thể vừa có hành động mờ ám với rất nhiều nam sinh, lại vừa không để người khác phát ra tin tức không tốt.
Cao thủ!
Minh Thù khỏi bệnh đến trường, vừa vào cổng trường đã bị mọi người chỉ trỏ, còn có vài nam sinh dáng vẻ lưu manh huýt sáo với cô.
"Thực sự là không biết xấu hổ, tuổi còn nhỏ lại dùng loại thủ đoạn này để quyến rũ người khác, thật may Thượng Quan lúc trước đã thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, bằng không cô ta có thể thực hiện thành công âm mưu rồi."
"Trước đây nhìn không ra cô ta lại là người như thế, thực sự là biết người biết mặt nhưng không biết lòng."
"Không biết xấu hổ..."
"Ghê tởm..."
Minh Thù cắn bánh bao, nhìn người khác chỉ chỉ trỏ trỏ mình, hơi nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457549/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.