Chương trước
Chương sau
Hẹn nói chuyện với một mình trẫm, không biết sẽ có kịch bản gì chờ trẫm đây.
Gần đây cô có nghiên cứu những kịch bản này qua một lần. Theo thông thường, nếu như đi theo cô ta, nếu không phải là trẫm bị hãm hại cũng là nữ chính như cô ta xảy ra chuyện. Dù sao cuối cùng người xui xẻo đều là trẫm.
Cho nên...
Tại sao trẫm phải đi?
Không đi!
Ninh Khả Thanh nghẹn họng trân trối, nói những lời này, mình phải làm như thế nào đây?
"Chị Khương Niệm, em chỉ muốn nói chuyện bình thường với chị thôi, không có ý gì khác."
Ninh Khả Thanh giọng điệu mềm mỏng để cho bản thân nhìn có vẻ như rất vô hại.
"Tôi không muốn nói chuyện với cô." Minh Thù mỉm cười:
"Đừng có xuất hiện trước mặt tôi, cẩn thận tôi đánh cô đó!"
Có thể là những lời này gợi ra hồi ức không tốt lúc trước của Ninh Khả Thanh, sắc mặt cô ta trắng bệch. Chuyện đó đã ảnh hưởng rất lớn đến cô ta, Lệ Thiếu Nam phải tốn nhiều công sức mới làm cho sự việc kia lắng xuống.
"Chị Khương Niệm, chị sợ cái gì?"
Ninh Khả Thanh không nghe lọt cảnh cáo. Ngày hôm nay cô ta phải cho Khương Niệm biết, đắc tội với cô ta thì sẽ không sống được yên lành.
"Tôi sợ sắc đẹp của mình làm cô sợ."
Ninh Khả Thanh: "..."
Cách thức nói chuyện phiếm ông nói gà bà nói vịt này thật sự không phải là cô cố ý chứ?
Ninh Khả Thanh đảo mắt, thấy không ai chú ý bên này. Cô ta bước hai bước qua chỗ Minh Thù, hận thù chợt lóe lên ở đáy mắt. Cô ta ra vẻ bị vấp chân, cả người nhào qua chỗ Minh Thù.
Ninh Khả Thanh đã tính toán kỹ rồi. Minh Thù mang giày cao gót đang đứng xoay lưng về cầu thang, cô ta chỉ cần ổn định thân thể phù hợp, nhào lên người Minh Thù, cô ta sẽ té xuống.
Nhưng mà suy nghĩ và hiện thực hoàn toàn khác nhau. Trong nháy mắt khi cô ta nhào qua, thân thể linh hoạt của Minh Thù nghiêng sang một bên, bước vào bên trong cách cầu thang hai bước.
Phía trước Ninh Khả Thanh là khoảng không, cô ta nhào đầu về phía trước hoàn toàn không trụ lại được. Minh Thù ở phía sau còn đẩy thêm, theo quán tính cô ta từ trên cầu thang té xuống.
Tuy nói cầu thang này chỉ có ba bậc nhưng cú ngã này cũng đủ thảm.
Người trong hội trường đồng loạt nhìn sang.
Đầu gối và khuỷu tay của Ninh Khả Thanh cà lên mặt đất chảy máu nhưng đau đớn lúc này không sánh bằng thù hận của cô ta với Minh Thù. Nó như dây mây quấn quanh trái tim cô ta, không ngừng siết chặt.
Cô ta vậy mà lại ở trước mặt công chúng gây ra chuyện xấu như vậy.
"Ai da, Ninh tiểu thư, lễ mừng năm mới còn cách một khoảng thời gian rất dài, sao lại chúc mừng tôi sớm vậy?"
Trong đám người có một cô gái cười hì hì nói, đoán chừng là đối thủ một mất một còn của Ninh Khả Thanh.
Lúc này Lệ Thiếu Nam không ở đây, đám người ấy liền thoải mái cười nhạo, cho rằng bám lấy Lệ Thiếu Nam là muốn làm gì thì làm sao?
Giọng của cô gái ấy không nhỏ, một số người đều cười vang, cũng thu hút được sự chú ý của người khác.
Ninh Khả Thanh quỳ rạp trên mặt đất không dám ngẩng đầu lên, sao Lệ Thiếu Nam còn chưa xuất hiện?
Trước đây xảy ra chuyện này, Lệ Thiếu Nam sẽ xuất hiện đúng lúc nhưng sao bây giờ Lệ Thiếu Nam còn chưa xuất hiện?
Ninh Khả Thanh xiết chặt nắm tay, cuối cùng chỉ có thể tự mình đứng lên, đầu gối bị trầy chảy máu. Trong nháy mắt khi cô ta ngẩng đầu lên, gương mặt thanh thuần động lòng người đã đong đầy nước mắt, âm thanh tràn đầy uất ức lên án:
"Chị Khương Niệm, tại sao chị lại đẩy em?"
Mọi người ồ lên, ánh mắt chuyển hướng nhìn về cô gái đứng trên cầu thang bị đèn thủy tinh chiếu vào, ánh sáng tỏa ra bốn phía.
Minh Thù cười khẽ: "Đẩy là đẩy, cần lý do gì chứ, cô có bản lĩnh thì đẩy lại đi."
Ninh Khả Thanh: "..."
Minh Thù trả lời không như trong dự liệu của cô ta.
Mọi người: "..."
Không hổ danh là tổng tài, rất khí phách.
Minh Thù đạp giày cao gót đi xuống bậc thang, hai tay chắp sau lưng, thân thể hơi nghiêng về phía trước dừng lại trước mặt Ninh Khả Thanh:
"Tất cả mọi người đều biết tôi với cô bất hòa, cô còn đứng trước mặt tôi, đây không phải là tạo cơ hội để tôi đẩy cô sao?"
Đẩy cô là nhẹ rồi đấy.
Nếu không phải ngày hôm nay thời tiết không tốt, không thích hợp giết người thì trẫm đã ra tay rồi.
Ánh mắt Ninh Khả Thanh đảo qua những người xung quanh, biểu cảm của những người đó lúc này cũng không khác khi nãy lắm.
Lạnh nhạt, trào phúng, châm biếm...
Bọn họ dựa vào cái gì!
Thù hận dưới đáy lòng Ninh Khả Thanh càng sâu, tất cả đều do người phụ nữ này gây ra. Nếu không phải do cô ta, bản thân căn bản sẽ không phải trải qua những chuyện này.
Các khuôn mặt ở xung quanh không ngừng chồng chéo lên nhau, có chút mơ hồ.
Thân thể Ninh Khả Thanh khẽ lung lay, yếu ớt ngã trên mặt đất, ngất đi.
...
Bữa tiệc do chủ nhà giải trí Tinh Quang cùng Ninh Khả Thanh nảy sinh va chạm, tin tức Ninh Khả Thanh ngất trong bữa tiệc sau một giây liền thu hút sự chú ý.
Trên mạng bình luận rất hăng say.
Có người cho rằng là Minh Thù ỷ thế hiếp người bắt nạt Ninh Khả Thanh, có tiền án lúc trước, không thể tha thứ. Loại người này là fan của Ninh Khả Thanh hoặc là anti-fan ghét Minh Thù.
Tất cả mọi người đều biết cô và Ninh Khả Thanh bất hòa. Ninh Khả Thanh còn đứng trước mặt cô, đó không phải là dụng tâm xấu xa thì là gì? Loại người này là fan tham ăn của Minh Thù hoặc là fan trung thành từ trước.
Mặc kệ nói như thế nào, đẩy người là không đúng. Nhưng chân tướng chuyện này như thế nào cũng không ai biết, các người làm dữ dội như vậy để làm gì? Loại người này thuộc lớp người xem tương đối lý trí.
Việc này chẳng ảnh hưởng gì đến Minh Thù, hiện tại cô lại không đóng phim, không có gì phải sợ!
Đương nhiên cũng có người đặt vấn đề thân là người của công chúng lại không làm gương tốt, dạy hư người khác.
Minh Thù trực tiếp phản pháo:
"Người của công chúng thì làm sao? Người của công chúng thì không được có cảm xúc? Tôi chỉ muốn làm một tổng tài bá đạo, ai cho các người chú ý đến tôi. Chính tự các người biến tôi thành người của công chúng lại còn muốn quản tôi không được làm cái này, không được làm cái kia, các người cho mình là thần tiên chắc!"
Những lời này một chút cũng không sai, cô đã giải nghệ không đóng phim. Ra ngoài coi như là điệu thấp (*),những paparazzi này không nên chụp cô nhưng lại cứ chụp cô.
Bị paparazzi thổi phồng thành người của công chúng, người có lý trí đều cho rằng lời của cô đều là nói đúng.
Dù cho minh tinh thì cũng là người, cũng có người ghét, cũng có đối thủ một mất một còn.
Bây giờ những paparazzi này chỗ nào cũng chen chân làm cho người ta phiền chán.
Do Minh Thù khí phách đáp trả, làm không ít minh tinh đều cực kỳ cảm động, tán dương cô.
Có rất nhiều minh tinh quyết định giải nghệ, muốn quay lại cuộc sống bình thường. Nhưng những paparazzi như âm hồn không tan, cứ một khoảng thời gian lại tuôn ra một ít tin tức làm bọn họ lại xuất hiện trước công chúng thêm lần nữa.
Ai mà không muốn để bản thân dừng lại trong khoảng thời gian đẹp nhất?
Nhưng mà những nguyện vọng này, vì paparazzi mà tan biến, làm những fan đã từng thích bọn họ, thấy được bọn họ ở phương diện hoàn toàn khác.
Dư luận trên mạng thấy bên kia người ủng hộ tương đối nhiều, lúc này đổi hướng qua bên Minh Thù. Ninh Khả Thanh coi như là xui xẻo.
Tuy rằng Lệ Thiếu Nam ở phía sau giúp đỡ Ninh Khả Thanh nhưng dã tâm của Ninh Khả Thanh đã bị mọi người nhìn ra, chỉ trích không ngớt.
"Hôm đó anh đã làm gì?"
Ninh Khả Thanh chất vấn Lệ Thiếu Nam. Nếu như hôm đó hắn xuất hiện sớm một chút, làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy.
"Ra ngoài nghe điện thoại." Lệ Thiếu Nam nhíu mày:
"Em đang tra hỏi anh?"
Hắn làm việc chưa bao giờ bị người ta tra hỏi, dù cho người phụ nữ này là Ninh Khả Thanh cũng không được.
"Em..."
Ninh Khả Thanh nhất thời chảy nước mắt, cô ta che giấu, cúi đầu xuống:
"Em không có, em chỉ là không được thoải mái."
Lệ Thiếu Nam là kim chủ của mình, mình không thể chọc giận hắn.
***
(*) Điệu thấp: Giấu mình, không bộc lộ tài năng, khả năng của bản thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.