Minh Thù lùi lại, khoảng cách giữa hai bọn họ, mọi người còn có thể thấy cánh tay đang rút về của Ninh Khả Thanh.
Mà bên chân Minh Thù, có vài viên hạt châu nằm trên mặt thảm, có ký giả đã chụp Ninh Khả Thanh lúc xuống xe, trên cổ tay quả thực đeo một vòng tay được kết từ những hạt châu màu đỏ nhạt.
Ninh Khả Thanh thấy hành động này của Minh Thù thì hơi sửng sốt, sau đó điều chỉnh biểu cảm rất nhanh, xin lỗi Minh Thù: "Xin lỗi chị Khương Niệm, em không để ý nó đã bị đứt khi nào nữa."
Khóe miệng Minh Thù nở nụ cười sâu xa: "Ninh tiểu thư, lần sau đừng mua vòng tay ở nơi đó nữa, dễ đứt quá. Ngày hôm nay là văng tới tôi, lỡ đâu lần sau văng tới người khác, Ninh tiểu thư muốn được bỏ qua cũng khó."
Ký giả xung quanh ồ lên, lời này thật thẳng thắn.
Đại minh tinh như các cô ấy, chắc chắn sẽ không mua hàng giả, mà hàng thật không thể nào nói đứt là đứt, vậy cũng chỉ có thể là chủ nhân vòng tay tự làm đứt.
Ninh Khả Thanh cảm nhận được những ánh mắt khác thường thầm hận, trừng mắt Minh Thù. Ninh Khả Thanh tuyệt đối không thích nụ cười của Khương Niệm, nhìn qua rất nhu hòa thân thiết, nhưng trong mắt cô ta đều biến thành chế giễu.
Ninh Khả Thanh ngăn chặn tâm tình cuộn trào dưới đáy lòng, uất ức nói xin lỗi: "Chị Khương Niệm, em cũng không biết vì sao nó đứt, em xin lỗi."
"Được rồi!" Lệ Thiếu Nam đột nhiên bước ra, ôm eo thon nhỏ của Ninh Khả Thanh, hắn nhìn về Minh Thù, lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457529/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.