Người kia là cung nữ cùng phòng với Lăng Thủy Thanh, tên Tú Nhi. Lăng Thủy Thanh vừa mất trí nhớ, tương đối ngoan ngoãn.
Ỷ vào mình đến Tẩy Y Cục đã lâu, Tú Nhi đem tất cả công việc bẩn thỉu, mệt nhọc đẩy cho Lăng Thủy Thanh.
Y phục vốn phải là hai người họ cùng nhau giặt nhưng Tú Nhi biết lấy lòng cô cô kia cho nên ả bất cứ lúc nào cũng có thể rời cương vị.
Lăng Thanh Huyền cảm thấy như vậy là không đúng. Việc của mình thì mình phải làm cho xong.
Tỷ như nàng là quốc sư, phải trở về Chiêm Tinh Lâu.
Tú Nhi là cung nữ của Tẩy Y Cục, phải giặt quần áo.
Cho nên...
"Tiểu Thanh, ngươi điên rồi à? Ngươi tốt nhất xin lỗi ta rồi đi giặt quần áo. Y phục này ta mới thay, ngươi dám làm bẩn... Ngươi muốn làm gì? Ánh mắt đó là có ý gì?... Ngươi đừng tới đây!"
Giọng của Tú Nhi dần dần trở nên kinh sợ.
Sự thật chứng minh, đạo lý giảng bằng miệng mà không nghe, thì phải giảng bằng tay.
【Ký chủ, ta chưa thấy ngươi giảng đạo lý bằng miệng với Tú Nhi nha.】
Vừa nhìn đã biết nàng ta là người nghe không hiểu đạo lý, nên bổn tọa tiết kiếm nước bọt.
【...】
Một lúc lâu sau, Tú Nhi nước mắt nước mũi đầy mặt, chấp nhận số mệnh mà giặt quần áo.
Giả vờ.
Bộ dạng vâng vâng dạ dạ của Lăng Thủy Thanh trước kia nhất định là giả vờ.
Nàng ta rõ ràng là ác bá đầu đường xó chợ mà.
Dù gì cũng ở chung một phòng, nàng ta đành lòng nặng tay như vậy.
"Chỗ này còn bẩn."
Lăng Thanh Huyền vẻ mặt nghiêm cẩn chỉ ra thiếu sót của ả.
Tú Nhi òa khóc, giặt lại lần nữa.
Ả rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-ac-nam-khong-de-choc/4134250/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.