Trước khi Kỳ Dật kịp xuống tay trừng trị Kỳ gia, sinh nhật của Kỳ lão gia tử đã tới.
Trên đường trở về lão trạch, Kỳ Dật lấy ra một hộp quà trao cho cô.
"Quà sinh nhật." Hôm nay cũng trùng hợp là sinh nhật của cô.
Lăng Thanh Huyền yên lặng tiếp nhận. Cô nhận bao nhiêu lần quà sinh nhật rồi nhỉ?
Lớn tuổi đãng trí mà.
【Hô hô, ký chủ, ngươi lớn tuổi thật á.】
Ngươi vừa mới nói cái gì?
【...Ta nói ký chủ còn trẻ trung xinh đẹp, sao mà đãng trí được.】
Có một luật bất thành văn, rằng phụ nữ có thể tự nói mình già, nhưng người khác tuyệt đối không thể chạm đến.
Thật đáng sợ.
Hộp mở ra, giữa lớp vải lụa đặt một chiếc vòng tay, chính là từ khối ngọc băng hoa phù dung lần trước gia công thành.
Kỳ Dạt cầm lấy, tự tay đeo lên tay cô.
Lớn nhỏ phù hợp, ấm lạnh thoải mái.
Kỳ Dật hôn lên mu bàn tay cô, cười hỏi: "Thích không?"
Lăng Thanh Huyền xoay cổ tay vài vòng.
Không thích. Lúc đánh người có chút bất tiện.
【Ký chủ, xin khen nhân vật phản diện. Quá trình chế tác vòng tay này, nhân vật phản diện cũng có tham dự đó.】
Lăng Thanh Huyền liếc mắt nhìn, trên tay Kỳ Dật có vết cắt cùng vài vết thương nhỏ khác.
Cô đè lại cổ tay, gật đầu một cái.
Kỳ Dật hôn cô: "Thích là tốt rồi. Ngọc lần trước em chọn, tôi đã đặt làm thành một cái ngọc bội. Lát nữa em tặng cho ông nội, ông nhất định sẽ rất thích."
Lăng Thanh Huyền tỏ ý mình đã hiểu, tiếp đó chỉ vào chiếc hộp đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-ac-nam-khong-de-choc/4134243/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.