Nhìn hai người bọn họ đùa giỡn, tâm tình Hạ Ca như cũ trống rỗng.
Rõ ràng cô gái kia xâm nhập vào thế giới của hắn chỉ mới hôm qua, hắn lại vì cô rời đi giây lát mà cảm thấy mất mát.
Hạ Ca, mày đâu phải con nít nữa.
Người ta có nguyện ý đợi hay không, cũng không tới lượt mày quyết định.
'Lạch cạch'
Cửa phòng mở ra, Lăng Thanh Huyền che dù đối diện với hắn.
Cảm xúc tối tăm lắng xuống, ánh mặt trời ban trưa trút xuống, hai con quỷ kia trốn vào một xó, phảng phất thế giới này chỉ còn lại Hạ Ca và Lăng Thanh Huyền.
Đóng cửa, gập dù lại.
Lăng Thanh Huyền đứng trước mặt hắn.
Cũng may nghe theo ZZ mới không có trực tiếp xuyên tường vào nhà, bằng không đã bị tiểu gia hỏa phát hiện rồi.
Cô gái gương mặt thuần tịnh, xinh đẹp, tóc đen như mực tùy ý xõa sau vai. Cô mặc sweater của hắn, có hơi rộng, lộ ra hai chân trắng nõn, làm Hạ Ca thấy có hơi say.
Hắn vội vàng tìm một cái quần sạch sẽ đưa cho cô: "Mau mặc vào."
Cả ngày hôm nay cô ấy mặc như thế đi ra phố?
Vậy chẳng phải bị biết bao nhiêu người nhìn thấy.
Hạ Ca trong lòng bực bội.
"Ồ." Lăng Thanh Huyền đưa tay ra lấy, bảo vật lúc trước bỏ trong áo rơi xuống đất.
Uẩn Linh Đan ánh vàng rực rỡ trực tiếp dung nhập vào thân thể Hạ Ca.
Hạ Ca còn chưa rõ thứ vừa rơi xuống là gì, cả người như trúng phải trọng kích, té ngã xuống đất.
Tia sáng màu vàng trong suốt bao phủ lấy hắn, làn da như thể bị xé rách ra.
Hắn cắn chặt răng, thừa nhận từng đợt thống khổ, chính là không hé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-ac-nam-khong-de-choc/4134194/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.