Thấy Mặc Diệc Hàn vẫn điểm tĩnh đến lạ thường giây sau ả liền đổi sắc mặt từ chế nhạo sang tức giận.
- Được! Vậy để ta rạch một đường trên cổ ả nô tỳ này... để xem ngươi giả vờ được đến bao giờ.
Chu Ngữ Tịch vừa nói xong liền di chuyển tay cứa một đường lên cổ Thư Nhiễm máu từ vết thương chảy ra loang lỗ lên kiếm. Vẻ mặt Mặc Diệc Hàn đã đen càng đen hơn khí tức chết chóc lạnh ngắt tỏả khắp mọi nơi.
Người của hắn cô ta cũng dám chạm vào! Thật chán sống?
Vừa định ra tay thì một giọng nói nhàn nhạt hơi khàn của Thư Nhiễm cất lên.
- Cô có biết...phụ nữ nguy hiểm nhất là khi nào không? Chính là lúc cô chọc giận họ...Đổ não tàn! Cô đã thành công khiến tôi thấy bực rồi đấy. Ngay cả khi có là nữ nhân với nhau cũng thế thôi.
Bụp! Dứt lời Thư Nhiễm xoay người giáng một chưởng lên người ả ta. Dứt khoát chính xác đánh vào điểm yếu của Chu Ngữ Tịch tất cả chỉ trong có vài giây ngắn ngủi. Nhanh như cắt Mặc Diệc Hàn đã phóng ra một sợi dây nhỏ màu trắng quấn quanh người Thư Nhiễm rồi kéo mạnh. Bị mất đà theo quán tính Thư Nhiễm đổ nhào vào người Mặc Diệc Hàn bị hắn ôm chặt.
- Bắt được em rồi! Từ nay đừng hòng chạy khỏi tôi.
Thì ra vừa nấy hắn không ra tay là vì muốn thử thách xem Thư Nhiêm có nhớ những gì hắn từng dạy ở thế giới bên kia không... Nhưng mà có vẻ ai đó còn rất thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/3328920/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.