Hai ả kia vừa được giải xuống thì thái giám vào báo tin Hà Uy
đã trở về đang đợi ở bên ngoài. Cha nàng truyền hắn vào.
Mấy giây sau một thiếu niên mặc xiêm y màu đen bước vào. Hắn ta khá tuấn tú phong thái ngời ngời... là người trong lòng của bao nhiêu thiếu nữ Nguyệt Hoa Quốc này trừ nàng ra. Nhan sắc này cũng tầm thường thôi vậy mà nữ chủ lại yêu hắn đến lúc chết mới thấy hối hận.
- Thần Hà Uy! Bái kiến Chủ Thượng! Vương hậu! Bái kiến Nhị công chúa.
Hắn ta cúi thấp hành lễ ánh mắt đảo qua phía nàng.
- Hà Uy Tướng Quân mau đứng dậy đi! Mời ngồi!
Cha nàng thấy hắn thì vẻ mặt dịu đi một chút.
- Tạ chủ thượng!
Vừa ngẩng đầu lên ánh mắt của hắn cứ chăm chăm nhìn vào nàng.
- Mấy năm nay cũng may là có khanh trấn thủ biên cương nên Nguyệt Hoa Quốc mới được thịnh thái dân an... Nói đi khanh muốn được thưởng gì?
Theo nguyên tác hôm nay tên Hà Uy này trở về để xin ban hôn.
- Thần cũng con dân của chủ thượng bảo vệ nước nhà là trách nhiệm thần nên làm.
- Tốt!
- Ly Nhi lâu rồi cũng chưa gặp ngươi! Chắc nó cũng muốn nói chuyện với ngươi!
Đột nhiên mẹ nàng nói câu đó khiến nàng phun hết nước trà ra ngoài ho sặc sụa.
- Nghe nói Nhị công chúa bị ngã xuống nước hôn mê 3 ngày mới tỉnh không biết người đã đỡ chưa.
- Hà Tướng Quân yên tâm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2955050/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.