Trên đường tới Bắc Minh Quốc Nàng rất thản nhiên ăn uống không khóc lóc lo lắng như Thư Nhiễm tưởng tượng!
Bây giờ trên người nàng mặc nguyên bộ xiêm y của tân nương căn bản rất vướng víu! Do đi đường tắt nên muộn nhất là 3 ngày sẽ tới đó. Trời tối cả đoàn người cùng dừng lại bên đường nghỉ ngơi dưỡng sức. Đáng ngồi sưởi lửa Thư Nhiễm mang thức ăn đến cho nàng.
- Công chúa! Người mau ăn chút gì đi!
Thư Nhiễm cầm đồ ăn đưa cho nàng chợt xung quanh làn gió nhẹ thổi qua mặt nàng một cái xung quanh cây cối có chuyển động nhẹ.
- Thư Nhiễm! Lấy một cái đuốc giúp ta!- Nàng ăn vài miếng rồi bỏ xuống dục nàng ấy đi.
- Vâng!-
Thư Nhiễm nhanh chóng đi lấy đầu ngơ ngơ chẳng hiểu gì cả. Lấy xong dặn dò cô ấy vào câu rồi nàng định vào rừng một mình ai ngờ cô ấy cứ đòi theo.
- Công...công chúa! Chúng ta đi đâu vậy.
Thư Nhiễm có vẻ sợ bóng tối. Nàng cũng vậy! Chẳng qua là vừa nãy nàng cảm nhận được xung quanh có người theo dõi nên định dụ chúng đi tránh nhiều thương vong
- Ta đi hái thuốc phòng thân.
Nàng vừa nói vừa cầm đuốc soi đường tìm đại lí do thoái thác.
- Ngày mai tìm cũng được mà công chúa! Bây giờ vào rừng rất nguy hiểm!
Thư Nhiễm cảnh giác nấp sau lưng nàng.
- Mai không có thời gian nếu sợ thì em về trước đi.
Nàng vừa nói vừa quay lại kêu Thư Nhiễm đi về.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2955038/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.