Nàng lặng lẽ kể ra đầu đuôi sự việc Thẩm Huyên nghe xong liền hiểu.
- Ta có cách rồi...lại đây.
Thẩm Huyên nói rồi kéo nàng vào thì thầm gì đó lần này nàng phải ra tay rồi!
...----------------...
Trong thành ngày nào cũng có chợ đông vui tấp nập người ra kẻ vào. Trên đường phố chợ nàng cùng với Thẩm Huyên đang dạo chơi khắp nơi.
Trên tay biểu tỷ đầy đủ thứ kẹo nào là kẹo hồ lô, kẹo đường mỗi loại mấy cây. Phải nói rằng có bao nhiêu quán ăn trong thành Bắc Minh này thì đa số đều bị biểu tỷ đều thử qua rồi.
Đây thật sự là Thẩm Huyên hiền lương thục đức ôn uyển nhu nhuận trong kí ức của nguyên chủ sao? Nhìn nàng ta bây giờ có khác nào trẻ lên ba đâu.!
Rõ là nói đi đón Lạc Lạc nhưng mấy món ăn này hấp dẫn quá nên phải ăn thôi biểu tỷ nói vậy! Sau một hồi quét sạch mấy món ăn bên đường biểu tỷ mới chịu đi tìm Hàn Lạc Tư.
...Tại con sông ngoài thành phía tây....
Nguyệt Vân đã đứng đó chờ Hàn Lạc Tư rất lâu cuối cùng cũng thấy bóng dáng của Hàn Lạc Tư xuất hiện.
Sau 3 năm vóc dáng của chàng ấy thay đổi rất nhiều nhìn còn ưu tú hơn trước hai người vừa gặp được người trong lòng tự khắc mọi gánh nặng không còn là cản trở nữa.
Về nàng với Thẩm Huyên hai người đi bộ mãi tới nhừ hết cả chân.
- Ly Nhi! Tỷ không....đi được nữa.
Thẩm Huyên thở dốc ngồi bệt xuống đường xiêm y màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2954780/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.