Chàng chẳng nói chẳng rằng đã kéo nàng về cung... chán chết! Nàng mới đi được một vòng ấy còn chưa ăn được cái gì ngoài kẹo ấy.
...Thần Lan Cung....
Vừa về tới cung rồi mà chàng cứ ôm nàng riết không chịu buông như sợ nàng chạy mất vậy.
- Phong Lan Thần! Ngươi lên cơn à! Chúng ta mới ra ngoài được 1 canh giờ ấy mắc gì ngươi bế ta về!...Ôm đủ chưa vậy? Bỏ tay ra để bổn cung ăn kẹo.
Nàng cứ nhúc nhích chàng càng ôm chặt hơn.
- Ly Nhi! Ta tưởng nàng sẽ không quay lại nữa.
Bỗng nhiên chàng nói ra câu này khiến nàng hơi nghi hoặc. Kiếp trước nàng từng bỏ hắn sao?
- Phong Lan Thần! Não ngươi bị ngập nước hay sốt ngu người rồi! Nói mấy câu lạ thế! Bổn cung chỉ đi mua kẹo hồ lô thôi chứ có bỏ ngươi đâu... chẳng phải ngươi có tiên lực thần thông quảng đại à bổn cung đi đâu chả nhẽ ngươi không biết.
Nàng vừa nói vừa đưa tay lên sờ thử nhiệt độ trên trán hắn... vẫn bình thường mà.
- Nương tử hứa đi.
Chàng lúc này dường như đã kiểm soát được hành động của mình nới lỏng tay. Hắn không tin lời nàng nói sao? Hay là bất an.
- Được rồi! Hàn Dung Ly ta xin hứa sẽ không bỏ ngươi lại một mình trái lời tùy ý ngươi làm gì thì làm.
Nàng ngoan ngoãn hứa hẹn nên hắn mới bỏ qua.
- Nhớ lời hứa của nàng đấy.
Tâm trạng của chàng đã thoáng hơn vừa nãy rồi. Haizz! Tên này có tính sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2954733/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.