Giọng Bạch Tư Thành vang lên trong không gian nhưng cho dù có tìm ở đâu cũng không hắn. Có thể kết luận rằng hiện tại mỗi người đều bị nhốt ở một không gian khác nhau...và nơi này chính là Tâm Cảnh - Cảnh thứ 5 của Minh Giới.
Ôi giời! Cứ thế này bao giờ mới tới cảnh thứ 9 đây! Nghe nói tâm cảnh này khắp nơi toả ra sương mù nhằm thôi miên người đi vào đây. Họ sẽ nhìn thấy quá khứ của chính mình... có đau khổ, có hạnh phúc, có sự mất mát còn có cả những thứ người ta rất muốn quên đi.
Tùy vào Tâm Cảnh cũng như hồi ức của mỗi người... có người mang một vài hồi ức rất đẹp nhưng họ đã đánh mất nó thì nơi này tựa như một thiên đường dẫn lối đưa chính họ tìm lại thứ đã mất đó.
Còn những người có nhiều quá khứ đau khổ rất muốn quên đi thì Tâm Cảnh lại là địa ngục tối tăm nhắc lại kí ức đau thương đó. Có thể là một hồi ức đau buồn hoặc hối tiếc thậm chí là mối hận thù truyền kiếp.
Nó là tâm ma dai dẳng cứ đeo bám tâm trí mỗi người. Ai cũng vậy thôi! Mỗi người chắc chắn sẽ mang trong mình một bóng tối kí ức không muốn cho ai biết cả. Nhưng thứ Tâm Cảnh cho nàng thấy hình như là kí ức từ kiếp trước.
Đây là....!!!
......1 vạn năm trước......
Một thiếu nữ mặc xiêm y màu đỏ tươi tay cầm một chiếc ô cùng màu chĩa về phía đám người đuổi theo mình. Hoa văn trên xiêm y, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2952895/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.