Mấy cung nữ đứng bên cạnh nghe mà lạnh cả sống lưng. Trương Tổng Quản cũng lúng túng không biết nên xử sự thế nào. Cung nữ đang kéo tay Thư Nhiễm lập tức thu lại cúi quỳ xuống luôn miệng xin tha tội. Mặc Diệc Hàn nheo mắt tỏ ý không hài lòng hắn rất chướng mắt mấy kẻ ồn ào huống chi nàng ta lại vừa chạm vào vật sở hữu của hắn.
Thư Nhiễm to gan đứng chắn trước mặt cung nữ kia như muốn tuyên bố người này là của tôi ngài đừng hòng chạm vào. Hừ! Giỏi! Mèo cưng nhà hắn nuôi từ bé đến lớn mới bỏ nhà được vài ngày đã quên chủ mình là ai... còn dám cắn ngược lại hắn.
- Nhiễm Nhiễm! Nàng đang thử thách giới hạn của ta?
Giọng Mặc Diệc Hàn hơi trầm xuống thể hiện tâm trạng hiện tại là đang cực kỳ không vui. Chỉ một câu nói của hắn đã khiến bầu không khí ngột ngạt đến ngưng thở...trong lòng mọi người có mặt ở đây chắc đã đoán ra được hai người họ có quan hệ không tầm thường.
Thư Nhiễm dường như chẳng để ý đến thái độ của người đối diện trực tiếp kéo cung nữ đang lải nhải từ dưới đất lên. "Không muốn chết thì ngậm miệng vào!". Cung nữ kia nghe xong liền hiểu ý im bặt ngoan ngoãn đứng sau lưng Thư Nhiễm.
Chỉ thấy nàng ấy tiến đến gần sát Mặc Diệc Hàn nói nhỏ đủ để hai người nghe được.
- Tôi chẳng quan tâm đến giới hạn hay thử thách nhảm nhí gì đó của anh. Anh muốn giết ai cũng được... Trừ cô bé đó ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-vuong-phi-muon-lat-troi/2952838/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.