Nàng có thể... Phát ra yêu khí!
Thời gian còn ít, nghĩ là làm, Nhiễm Tái Tái nhanh chóng thu lại nguyên thần và pháp bảo của hồ yêu, tự hóa trang cho mình càng thêm chật vật, truyền linh lực vào xác hồ yêu.
Tàn niệm của hồ yêu chậm rãi biến thành một vầng sáng oánh bạch như ngọc, bên ngoài còn có làn hơi hồng nhạt thơm thoang thoảng mê người.
Nàng hứng vầng sáng, phát linh lực, bắt đầu hấp thu, quả nhiên có yêu khí nhẹ nhàng phát ra!
Tái Tái cẩn thận ngưng thần nhìn quanh, không có bất ngờ xảy ra, các tu sĩ trong không gian rất nhanh sẽ phát hiện ra yêu khí, hy vọng giống nàng tính toán, Sùng Lẫm tiên quân tu vi cao nhất có thể tới sớm nhất, nếu không phải trở tay ngay!
Khi nàng thấp thỏm đợi chờ, một giọng nam đạm mạc đột nhiên vang lên.
"Trong tâm ma thật sự có yêu quái sao?!" Sùng Lẫm cảm nhận được yêu khí đuổi đến, nhìn tình cảnh trước mắt, hóa ra nam tu đang hôn mê mà hắn gặp đúng là do yêu vật quấy phá.
Nhiễm Tái Tái đột nhiên nghe thấy thanh âm đang mong chờ, nhẹ nhõm thở một hơi, ngay sau đó đôi mắt híp lại, quay đầu hơi hơi mỉm cười với Sùng Lẫm, "Vâng, quả là không ngờ, nhưng ta thắng, chỉ cần hấp thu nó, ta hẳn sẽ mau kết đan!"
Thiếu nữ cả người chật vật, nhưng tư dung tuyệt lệ, mặt mày như họa, tươi cười ấm áp, cùng vầng sáng trong bàn tay, ánh mắt dường như có sóng nước lưu chuyển, rất là mê người.
Từ từ, vầng sáng?!
Không chờ Sùng Lẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542743/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.