Hồng Vũ là khí linh mà Minh Hoa Thần Quân để lại để trông nom đảo truyền thừa, tu vi là Hóa Thần Sơ Kỳ, nhưng tâm ma là nơi chỉ có người thừa kế có thể vào, nàng cũng không được phép, một khi đóng cửa, nàng chỉ có thể đợi. 
Tuy Cửu Vĩ Yêu Cơ chỉ còn lại một đuôi, nhưng tu vi của ả cũng sắp là Hóa Thần hậu kỳ rồi, Hồng Vũ biết tất cả những người trong đó sẽ gặp nguy hiểm phi thường, kẻ cả người thừa kế chính thống do đảo truyền thừa tìm được, vào lúc không phòng bị, rất có khả năng sẽ bị Cửu Vĩ Yêu Cơ giảo hoạt cắn nuốt, mà nàng chỉ có thể hy vọng, tiểu gia hỏa đó có thể nhanh chóng thông qua tâm  ma luân hồi, hoàn thành khảo hạch ra ngoài. 
Trong tâm ma 
Nhiễm Tái Tái tỉnh dậy trên một ghế đá trong một công viên cũ, mở mắt ra, nhìn người đi đường vội vàng băng qua, ý thức hoảng hốt, sao mình lại ở đây?... Mình đang ở... Ở đâu tới đây vậy nhỉ? 
Nàng không nhớ ra được... 
Bình tĩnh nhìn kiến trúc xung quanh, Nhiễm Tái Tái chậm rãi lấy lại tinh thần. Hồ nước trong công viên nước vẫn xanh lè vậy, rác rưởi bên hồ chẳng ai dọn, chung cư cũ kia chính là nơi nàng đang ở trọ, quán hàng quen thuộc bên đường vẫn treo cái bảng thiếu chữ... Đây là nơi nàng đã sinh sống hơn 20 năm, là nhà của nàng, một thành phố nhỏ. 
A, đúng rồi, nàng nhớ ra rồi, hôm nay nàng đi xin việc, hơn ba tháng rồi vẫn không qua vòng phỏng vấn. 
Bởi vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542740/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.