Mà giờ phút này, trong chiếc limousine cách đó không xa, khi Nam Lê Xuyên xuất hiện Minh Tuyệt chỉ cảm thấy trong nháy mắt độ ấm trong xe chợt sụt giảm nghiêm trọng. 
 Mặc Trạc Trần chau mày, sắc mặt âm trầm, ánh mắt quét về phía Nam Lê Xuyên sắc như đao, Minh Tuyệt đoan chính ngồi sau tay lái, nhìn hai người gắt gao ôm nhau ngay trước cổng trường, thở mạnh cũng không dám. 
 "Nam Lê Xuyên..." Nhiễm Tái Tái ngửa đầu nhìn chàng trai hoàn mỹ gần trong gang tấc, nhất thời đủ chuyện ngày xưa không ngừng xẹt qua, đây là người đầu tiên cô bỏ công sức đi chinh phục tại thế giới, mới có hai năm, đã trở nên càng thêm loá mắt, nhưng cô hiện tại đã liên lụy quá nhiều, lấy tính tình anh, nếu lừa gạt, phỏng chừng sẽ chết thực thảm. 
 Cô nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn thở dài, "Lê Xuyên, hết thảy đều qua rồi, từ khi anh ra đi, thì đã là kết thúc." 
 Nhìn Nam Lê Xuyên nhíu mày muốn nói, Nhiễm Tái Tái nhắm mắt, kéo tay anh xuống, thối lui khỏi ôm ấp của anh, đôi mắt mỹ lệ qua cơn kích động chỉ còn kiên định xa cách, "Hơn nữa, tôi đã thích người khác rồi!" 
 Trong xe, nhìn cô đẩy Nam Lê Xuyên, Mặc Trạc Trần hơi hơi thả lỏng ấn đường, đột nhiên không biết nghĩ đến cái gì, hắn khống chế không được khóe miệng giơ lên, vẽ ra một độ cung tà mị khó mà rời mắt. Minh Tuyệt giật giật xương sống đã chết lặng, lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra. 
"Em nói cái gì?" Nam Lê Xuyên thân thể cứng đờ, đột nhiên kéo cánh tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542702/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.