Nghe Giang Thần Dật nghi vấn, Nhiễm Tái Tái luống cuống cúi đầu xuống, khống chế phản xạ định che tay trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ như hoa đào, "Không, không có mùi gì ~ "
Giang Thần Dật thấy cô bối rối, biết tính cô dị thường ngượng ngùng, lập tức không truy đến cùng, "Đi thôi, về nhà!"
Nhiễm Tái Tái ngoan ngoãn gật đầu, "Ân"! Ai ngờ vừa mới cất bước, đôi chân liền như giẫm trên bông, chỉ "A..." một tiếng, mất thăng bằng ngã xuống đất.
Giang Thần Dật lập tức đỡ người dậy, mi tâm khẽ nhíu, "Đây là làm sao?"
Nhiễm Tái Tái quẫn không dám ngẩng đầu, lông mi đen nhánh nhẹ run, ngón tay trắng thuần khẩn trương nắm váy, thanh âm như tiếng muỗi, "... Vừa rồi lúc ra cửa chân trật khớp rồi ~~ "
Giang Thần Dật nhìn thiếu nữ kiều kiều sợ hãi, lòng không khỏi mềm nhũn, mắt đen hiện lên thương tiếc, "Lên anh cõng", ở trước mặt cô galant ngồi xổm xuống.
Nhiễm Tái Tái biết mình là thể lực tiêu hao, cũng không kiên trì, thận trọng cúi người, mềm mại để tay lên cổ người đàn ông, thân thể nhu hòa áp trên lưng anh, vì cơ thể cứng rắn có chút bối rối, ngón tay bất an co ro, thân thể tinh tế mềm mại nửa ghé vào trên lưng nam tính cường kiện không dám dùng sức.
Cảm thấy thiếu nữ cẩn thận từng li từng tí, Giang Thần Dật buồn cười quay đầu, ngoài ý muốn đối diện hai mắt thiếu nữ do hoan ái mà triền miên câu người mềm mại đáng yêu, ướŧ áŧ róc rách, tính cả run rẩy nhu hòa, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542685/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.