Nghiêmt Nhấtt Huânt dựat vàot cửat thưt phòngt nhìnt côt gáit nhỏt chămt chút rốtt cụct ngừngt bút,t mớit lênt tiếngt hỏi,t "Emt vẽt cáit gì?"
Cảmt giáct mìnht đãt tốtt rấtt nhiềut Nhiễmt Táit Táit cườit vôt cùngt kiêut ngạo,t trướct khit Nghiêmt Nhấtt Huânt tớit gầnt thut hồit đồt trênt bàn,t "Ngô,t khôngt sao,t muốnt giữt bít mậtt vềt saut chot anht kinht hỉ!t Anht mỗit ngàyt chot emt hait giờ,t ngô,t sắct mặtt thậtt khót coi,t mộtt giờt cũngt đượct ~t "
"Ân,t vẽt hait giờt quát muộn,t ngàyt thứt hait emt sẽt mệtt mỏit hơn!"t Nghiêmt Nhấtt Huânt vươnt tay,t "Tớit đây."
Nhiễmt Táit Táit bỏt tayt mìnht vàot lòngt bànt tayt anh,t nétt mặtt tươit cườit nhưt hoat theot lôit kéot tớit gầnt trongt ngựct anh,t nhưngt độngt táct kết tiếpt lạit làmt côt cót chútt rãt rời,t "Anh...t Saot cởit quầnt áot em,t đừng...t Emt cònt chưat tắmt rửa...t Nha...t Đaut quá,t đừngt đụng!"
Nghiêmt Nhấtt Huânt cởit áot côt gáit némt lênt bàn,t sờt lấyt vếtt đỏt trênt vút caot thẳngt đầyt đặn,t cót chútt đaut lòng,t "Hômt nayt lúct phủt phụct kếtt thúct huấnt luyện,t anht nhìnt emt trộmt sờt nót nhíut mày,t saot númt vút bịt màit đếnt sưngt thànht thết nàyt cũngt khôngt nói."
Bànt tayt lửat nóngt trướct ngựct thươngt tiếct vuốtt vet đểt gươngt mặtt côt gáit mangt ánht nắngt chiềut đỏ,t hait tayt mềmt mạit vòngt trênt cổt ngườit đànt ông,t trầnt truồngt tránht nét tiếnt trongt ngựct anh,t nhỏt giọngt yếut ớtt nói:t "Cáit nàyt làmt saot nóit a,t ngàyt mait emt cộtt vàit vòngt băngt vảit làt được."
Côt gáit ỷt lạit cùngt yêut thươngt mặct chot thânt thểt mìnht mềmt mạit dánt thậtt chặtt Nghiêmt Nhấtt Huân,t biểut lột lạnht lùngt liềnt khốngt chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542655/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.