Nghĩ đến cô gái để anh vì đó rung động, Nghiêm Nhất Huân nghĩ nghĩ, lại mở máy truyền tin trên cổ tay, thông qua một mã số khác, chờ bên kia kết nối, nhìn trên màn ảnh xuất hiện một khuôn mặt ôn nhã, anh mở miệng nói, "Diệp Thiên, cậu về hàng ngũ đúng không?"
Lam Diệp Thiên tươi mát tuấn dật vì trông thấy Nghiêm Nhất Huân mà buông lỏng cười yếu ớt, thanh âm từ tính từ máy truyền tin bên kia truyền đến: "Ừm, ở trại huấn luyện tân binh!"
"Diệp Thiên, lần trước nói với cậu, Tái Tái phải đến quân doanh. Tớ có chút không yên lòng, cậu giúp tớ bảo vệ cô ấy, tớ về đơn vị hai tháng sau cũng sẽ qua."
Mặc dù Nghiêm Nhất Huân vẫn không biểu tình, Lam Diệp Thiên vẫn kinh ngạc, anh rất lâu đều chưa từng nghe từ Nghiêm Nhất Huân chuyện về cô gái, ngữ khí có chút lo lắng vội vàng cũng đã lâu chưa từng xuất hiện, vì em gái cùng sống nhiều năm sao, nghĩ đến cô em trong ấn tượng điêu ngoa tùy hứng, nhất định lại một mực âm thầm tình hữu độc chung với Nghiêm Nhất Huân, Lam Diệp Thiên nhếch miệng, gật đầu, "Ừm, tốt, tớ sẽ chiếu cố. Cậu không cần lo lắng, chuyện quân doanh cậu cũng biết, chỉ cần không phải cô gái đặc biệt để người chú ý đều sẽ rất an toàn, dù sao trong quân doanh chế độ đối với người bình thường vẫn rất nghiêm khắc, mà đám người đặc thù kia cũng tự kiềm chế vô cùng."
"Đây cũng chính là lý do tớ cố ý muốn nhờ cậu chiếu cố, Diệp Thiên, cậu không biết, Tái Tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542647/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.