Nhiễm Tái Tái theo Cố Thành khuynh đảo, cũng cả người vô lực tê liệt ngã xuống trên người anh, híp hai mắt tràn đầy say mê, hàm răng nhẹ nhàng cắn môi, đợi cô phục hồi tinh thần, bình ổn hô hấp hỗn độn, cô mới chậm rãi đứng dậy thoát ly cơ thể trải rộng vết điện của anh.
"Tê ~~~ đau quá!" Cho dù cô gái đã thả chậm động tác, vẫn tác động hạ thể, nơi riêng tư đau đớn khiến cô rên khẽ, a, lúc kíƈɦ ŧìиɦ không cảm giác, sao hiện tại đau như vậy. Đều là tên khốn kiếp này, rất thô lỗ, cô khẽ nhíu mày, nhẫn nại thân thể không thích hợp, nhặt quần áo lên.
Tuy rằng chai lọ trong nhà chứa bên trong tràn đầy nước, nhưng tận thế, nước dù nhiều vẫn trân quý không thể lãng phí, Nhiễm Tái Tái chỉ có thể tẩm ướt khăn mặt, đơn giản lau hạ thể.
Vết điện trên người Cố Thành trải rộng, không thể dùng nước, vạn nhất nhiễm trùng liền hỏng. Phí thật nhiều thời gian, Nhiễm Tái Tái mới tìm trong nhà được một chai rượu đế, dùng rượu tẩm ướt khăn mặt, cô ngồi bên giường, muốn chà lau vết máu. Cũng lúc này, cô mới có tâm tình thưởng thức thân thể anh.
Có lẽ vì thường xuyên rèn luyện, toàn bộ thân thể cân xứng, làn da màu mật ong, sờ cứng cứng, đầṳ ѵú kinh diễm hồng nhạt. Eo lưng không có chút thịt thừa, bụng bằng phẳng, nơi riêng tư lông tóc nồng đậm, hai chân to lớn thon dài, vì vết máu trên người, thoạt nhìn quỷ dị gợi cảm cùng mê người.
Nhiễm Tái Tái cuối cùng vẫn nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542610/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.