Vì vừa nãy khóc quá nhiều và sử dụng kỹ năng nên nàng vô cùng buồn ngủ . Một phần cũng là vì thân thể này cũng sắp đến cực hạn rồi . Nàng dựa vào ngực hắn nhắm mắt nghỉ ngơi .
Mấy ngày sau thì nghe tin Mộ Dung Viêm phế Khương Bích Lan , điều này nằm ngoài dự đoán của nàng nhưng nàng vẫn không quan tâm cho lắm .
Diễn biến của nó có như thế nào thì Mộ Dung Viêm là người rõ nhất .
Sự việc hắn phế Khương Bích Lan làm cho tất cả mọi người khó hiểu , họ thắc mắc tại sao hoàng thượng yêu thương , sủng hoàng hậu đến nỗi bỏ cả hậu cung mà bây giờ lại phế hoàng hậu cơ chứ.
Còn hắn thì sao ?
Đêm đêm , hắn đều nằm mơ thấy ánh mắt vô hồn lạnh lẽo ấy của Tả Lam Tuyền , trước khi chết . Còn ám ảnh câu nói của nàng .
/ Ngươi là thứ thuộc về Khương Bích Lan chứ không phải ta . /
Vậy nên hắn quyết định phế chức hoàng hậu của Khương Bích Lan .
Chỉ có như vậy hắn mới là nam nhân của nàng. Chỉ thuộc về một mình nàng .
Hắn ngồi trên ngai vàng , đưa đôi mắt sắc lạnh nhìn Khương Bích Lan , giọng nói không có một chút độ ấm nào :
- Ngươi đã xúc phạm trẫm . Không có lễ nghi , hại Tả tướng quân . Nay trẫm phế ngôi vị hoàng hậu của ngươi .
Công công đứng ở bên cạnh cầm chiếu chỉ cũng không ngờ có một ngày hoàng thượng lại phế hoàng hậu Khương Bích Lan
- Phụng thiên thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-cong-luoc-nam-than/1601797/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.