" Nàng đi rồi . "
Nhưng bỗng chốc mắt hắn lại sáng lên . Đúng rồi mà nàng nói nàng sẽ về thăm hắn . Đúng rồi là nói Tết Nguyên Đán nàng sẽ về thăm hắn mà. Nghĩ đến đây tâm tình hắn liền vui vẻ .
Có phải nàng vẫn còn quan tâm tới hắn không ?
Đúng rồi , nàng vẫn còn quan tâm tới hắn dù chỉ một chút đi chăng nữa.
Còn về Long Bình Dực thì sao ? Hắn ta nhìn thấy hắn kéo cô đi như vậy mà không phản ứng kịp . Mọi chuyện diễn ra quá nhanh . Hắn ta cũng không đổi theo , chỉ trở về phủ của mình . Hắn ta biết Tiểu Tuyền Nhi của hắn ta không yêu hắn ta . Hắn ta cũng biết cô có một nhiệm vụ gì đó phải làm . Hắn ta cũng cũng không phải là một người ngu ngốc đến nỗi không nhận ra được điều này .
Hắn ta đang đứng trầm ngâm ngắm trăng thì một bóng dáng quen thuộc xuất hiện . Người này không ai khác đó chính là Lam Tuyền . Cô trong bộ y phục màu đỏ , nhẹ nhàng đi tới nói :
- Tiểu Kỳ hôm nay lại có nhã hứng ngắm trăng sao ?
Long Bình Dực nhìn cô cười nói :
- Ừ !
- Đang nhớ đến Ngọc Tuyền sao?
- Không , ta đang nhớ về muội đấy .
Cô đi lại một bên cạnh hắn , nhẹ nhàng bảo :
- Huynh có hối hận không ?
- Hối hận gì cơ ?
- Hối hận vì đã bỏ lỡ cô ấy .
- Tiểu Tuyền Nhi người ta yêu là muội.
Nghe hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-cong-luoc-nam-than/1601784/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.