Uyển Nhi lúc này không hề biết suy nghĩ của Ly Y Tịch, nếu để cô biết chắc chắn sẽ phun vào măt nữ chủ.
Nếu như không có máu của lão nương, thì Ly Y Tịch có thể chế dược chắc. Tất cả đều nhờ vào máu của lão nương.
Ly Y Tịch không yên tâm, miệng nói sẽ không hạ cấm thuật lên người Uyển Nhi. Nhưng sau khi Nhạc An Tâm tỉnh lại không lâu, thì Ly y Tịch tách Uyển Nhi ra.
Còn chính mình đi tìm ma pháp sư tới, âm thầm hạ cấm thuật lên người Uyển Nhi.
Khi ma pháp sư tới, Uyển Nhi làm như chính mính cái gì đều không biết. Còn ngồi nói chuyện phiếm với Nhạc Thất Thất, hỏi tất cả món ăn trên đại lục này.Tiểu lâu nào là ngon nhất.
Nhạc Nhất Nhất rất thích Uyển Nhi, hắn nhìn gương mặt xinh đẹp cười sáng lạn này. Thật sự không muốn để Ly Y Tịch hạ cấm thuật lên người Uyển Nhi.
Uyển Nhi lúc này lại khác, cô làm sao có thể để nữ chủ một lần nữa hạ cấm thuật.
Một lần hóa giải phải cần 10000 điểm kinh nghiệm đó. Không thể nào uổng phí điểm kinh nghiện được.
Nhạc Nhất Nhất tiến lại gần Ly Y Tịch và Lôi Tích Hạ đàn bàn việc với ma pháp sư, hắn chọc chọc vào tay Ly Y Tịch.
Sắc mặt đỏ bừng miệng lắp bắp: " Dù sao Uyển Nhi tỷ đã trả lại cho ngươi tinh tệ, lại cứu giúp ca ca ta trị thương.
" Ngươi đừng hạ cấm thuật, phong bế linh lực của tỷ ấy hay không?
Ly Y Tịch trừng mắt như muốn ăn thịt người nhìn Nhạc Thất Thất. Lạnh lùng lên tiếng.
" Nàng ta chỉ là thú nhân, thân phận thấp kém. Ta hạ cấm thuật, sau này vẫn còn dùng tới máu của nàng ta...
Nhạc Thất Thất trừng lớn hai mắt, hắn đi theo ca ca của mình lâu như vậy. Tiếp xúc qua Ly Y Tịch đã lâu, càng không ngờ con người này tâm tư lại tham lam như vậy.
Nhạc Thất Thất thở dài thất vọng, dù sao hắn chỉ mới là hài tử. Sức mạnh không đủ để chống lại Ly Y Tịch, ca ca lại yêu thích Ly Y Tịch.
Đợi hắn trưởng thành đủ mạnh mẽ, điều đầu tiên hắn sẽ làm. Đó là bão vệ Uyển Nhi tỷ.
" Ngươi..... ta thật không ngờ.....:" Nhạc Thất Thất bất mãn rời đi.
Ly Y Tịch liếc mắt nhìn Uyển Nhi, sau đó lên tiếng với Lôi Tích Hạ.
" Đừng để ý, tiếp tục "
Ly Y Tịch tham lam muốn máu, lẫn linh lực của Uyển Nhi. Cô ta muốn tất cả trên người của Uyển Nhi phải thuộc về mình.
Uyển Nhi nhìn ra được ý định của Ly Y Tịch, cô không nghĩ ra biện pháp. Càng không thể để Ly Y Tịch hạ cấm thuật trên người mình.
Bất quá chính mình sẽ rời đi. Cô không tin, không ở bên cạnh Ly Y Tịch thì không thể tìm ra vị nam chủ thứ 5 kia.
Đột nhiên trong đầu chợt lóe, Uyển Nhi có chút buồn bực vỗ mạnh vào trán mình. Cô rốt cuộc là choáng váng hay là bị ngu rồi.
Rõ ràng chính mình có bản đồ siêu cấp. Thì đâu cần thiết phải dựa dẫm vào nữ chủ nha...
_______________________
Truyện chỉ được đăng trên medoctruyenchu.net
- Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My ( Tiểu Đào Đào)
________________________
Uyển Nhi thật sự mắng chính mình ngu ngốc. Cô liếc mắt nhìn Ly Y Tịch và Lôi Tích Hạ, nhanh chóng rời xa con người xấu xa tham lam này.
Càng không thể ở đây chờ cái ma pháp sư kia tới. Ngay lúc này Uyển Nhi suy nghĩ nên trộn đi bằng cách nào?
Hiện nguyên thân chạy đi chắc chắn dọa người, còn chưa kể hình dạng thú nhân sẽ thu hút những con người tham lam kia.
" Đã tìm ra ma pháp sư:" Thuộc hạ của Lôi Tích Hạ cung kinh lên tiếng.
Thuộc hạ Lôi Tích Hạ phái đi tìm ma pháp sư đã trở lại cùng đi. Còn có một trung niên nam nhân diện mạo bình thường, có thể xem là xấu xí thân hình 1m70.
Hắn liếc mắt đánh giá Uyển Nhi. Trong đáy mắt hiện lên tia thưởng thức lẫn tham lam
Uyển Nhi trừng mắt lại đề phòng, bước chân lui về phía sau vài bước. Toàn thân tỏa ra linh lực nồng đậm. Rốt cuộc cô đã nghĩ ra được cách thoát thân rồi.
Ly Y Tịch liếc mắt nhìn Lôi Tích Hạ, âm thầm bào hắn ra lệnh cho ma pháp sư.
" Hạ cấm thuật đi "
Nam nhân kia nhận được lệnh, đôi bàn tay bắt đầu kết ấn. Miệng đọc trú ấn.
Uyển Nhi giật mình, hình những sợi dây leo kia đang phát ra từ bàn tay của ma pháp sư. " Hừ ' thì ra mộc hệ...
" Vạn vật nghe lời ta, Mẫu hoàng tiếp sức cho con:"
Uyển Nhi không ngừng lẩm bẩm, toàn thân tích tụ linh lực thành lưỡi dao sắc bén, đánh gãy dây leo trói định của ma pháp sư.
Ly Y Tịch trừng mắt nhìn Uyển Nhi, không nghĩ tới Uyển Nhi sẽ phản kháng. Vì tránh cho Uyển Nhi sẽ chạy mất..
Ly Y Tịch phóng roi từ trong áo ra chiếc roi dài, quấn quanh thân Uyển Nhi.
Uyển Nhi nhếch mép cười cợt, ý định vừa động trong không trung liền xuất ra đại đao. Cô dùng linh lực điều khiển đại đao cắt nát chiếc roi.
Trên chiếc roi có tẩm dược, không khác gì axxit có thể ăn mòn. Tuy rằng thoát ra nhưng Uyển Nhi cũng bị xay xát nhẹ.
Uyển Nhi đứng vững trên đại đao, cau mày nhìn xuống Ly Y Tịch. Phẫn nộ lên tiếng.
" Y Tịch, vì sao cô nương nói lời không giữ lời?
" Còn ra tay rất ác độc. Không ngờ nhân tộc có lòng dạ thối tới vậy.
Ly Y Tịch bị Uyên Nhi mắng thẳng mặt,cô ta không nói gì mà tiếp tục xuất ra cái roi khác hướng thân thể Uyển Nhi quất xuống.
Đôi tay Uyển Nhi đan xen kết ấn, miệng bắt đầu đọc thật trú.
"Thiên địa nghe ta!, Vạn vật nghe ta triệu hồi, bạch hổ, bạch hổ mau tụ tập đến trước mặt ta. Tạo thành hổ lớn cắn nát địch nhân.
Hơn một đàn bạch hổ, tấn công ồ ạt tới Ly Y Tịch và Lôi Hạ Tích. Khiến hai người này không thể tránh né kịp.
Uyển Nhi đứng trên đại đao, do dùng quá nhiều linh lực. Đuôi bạch hổ lẫn tai trắng trên đầu hiện ra, cô bay lên cao hơn, trừng đôi mắt xanh xinh đẹp.
" Nhân tộc các ngươi, đều là người xấu. một lũ có tâm địa thối nát.
Rứt lời Uyển Nhi nhanh chóng điều khiển linh lực, đứng trên đại đao bay đi.
_______________________
Truyện chỉ được đăng trên medoctruyenchu.net
- Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My ( Tiểu Đào Đào)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]