Uyển Nhi tiến lại gần, thì thầm vào tai Quân Ngôn Lục.
" Xong xuôi chuyện này, tôi muốn ăn tôm nhỏ của anh "
Vài giây sau, không gian lại trở nên yên lặng. Quân Ngôn Lục híp híp mắt, môi mỏng câu lên.
Hai tay véo má lúm đồng tiền của cô, trầm thấp lên tiếng.
" Đi ngay thôi! "
Uyển Nhi nhìn hắn đầy ý cười, nam chủ nguy hiểm hắc hóa nay còn đâu. Nhìn hắn lúc này rất đáng yêu, thật sự muốn ăn sạch tên nam chủ này.
Cô ghé sát lại gần mặt của Quân Ngôn Lục. Hôn lên cánh môi mỏi của hắn, lên tiếng.
" Tiến Sĩ Quân, anh gấp gáp muốn tôi ăn anh đến như vậy sao? theo ý anh, ngày mai sẽ khởi hành...
" Ai... ai gấp chứ! tôi còn chưa cho phép em ăn tôi, em chỉ là vắc-xin của tôi mà thôi.
Quân Ngôn Lục mấp máy môi, cúi đầu ủy khuất. Hắn không thể chống lại mị lực của nữ nhân này, ở bên cạnh rất muốn thân thân.
1 tháng sau, căn cứ Thành Nam. Nam nhân đeo mặt nạ, cụt một tay nhìn về khoảng trời xa xăm.
Nữ nhân không tay chân, ngồi dựa lên chiếc xe lăn. Nghiến răng lên tiếng.
" Linh Ca, chị ta đã hại hai ta người không giống người, quỷ không ra quỷ. Anh còn nhớ tới chị ta sao?
Cố Chi Nhàn lúc này không khác gì cục thịt, chỉ có thân và đầu. Tay chân đều bị cắt cụt, cuộc sống không mấy tốt đẹp.
" Bốp~~Câm miệng, "
Chu Linh quay người lại, dùng cánh tay còn lại mạnh mẽ tát lên mặt Cố Chi Nhàn, lên tiếng quát tháo.
" Chị em nhà họ cố các người! hại tôi không đủ thảm hay sao? tôi mang cô theo, bởi vì nể tình cưỡi cô hàng đêm thôi.
" Còn bây giờ, cô nhìn lại chính mình đi. Giống một khúc thịt. Hàng đêm bao nhiêu người đâm thọc vào chỗ kia?
" Thật bẩn:"
Cố Chi Nhàn nước mắt chảy thành hàng, lăn xuống gò má. Mặc dù cô được Chu Linh cứu.
_________________
Truyện chỉ được đăng trên app " Medoctruyenchu. Net "
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Nhưng khi tới căn cứ Thành Nam, muốn sống thì ban đêm phải cắn răng làm quân kĩ cho hàng trăm đàn ông cưỡng dâm.
Một người không tay không chân, thì làm sao có thể phản kháng. Chỉ còn cách nhẫn nhục chịu quả báo do mình gây ra.
Bỗng có tiếng âm trầm vang lên, người đàn ông khắp người tỏa ra hắc khí, đưa cho Chu Linh một chất dịch màu xanh.
" Khi trận chiến bắt đầu, uống cái này vào:"
Chu Linh cung kính nhận lấy chất dịch màu xanh kia, hắn cất giọng lên.
" Đại úy, tôi đã rõ. Đám nhân loại kia sẽ không sống vui vẻ được bao lâu nữa đâu.
" Rất tốt thực nghiệm 006, anh hãy cố gắng, sau lần này tôi sẽ khiến anh trở nê mạnh mẽ hơn.
" Cảm ơn đại úy "
Chu Linh cúi đầu, bóng đen liền biến mất. Đồng thời Chu bên tay bị cụt kia của hắn, xuất hiện ra vô vàn súc tua.Chảy ra dịch vàng, bốc mùi hôi thối khó ngửi.
Cố Chi Nhàn sợ hãi nhắm chặt mắt, từ khi Chu Linh được người đàn ồn bí ẩn kia cứu ra, thì hắn đã trở thành một con quỷ rất kinh khủng.
" Nhàn Nhi, em sợ sao"
" Không.....
" Không sợ.... không.. đừng tới gần tôi "
Cố Chi Nhàn sợ hãi hét lên, Chu Linh cười lạnh vươn súc tua hôi thối quấn lấy xung quanh Cố Chi Nhàn,còn chọc vào miệng luồn sâu vào dạ dày cô ta.
" Ẹo~~ Ẹo! ô ô...... "
Đúng lúc này có người tới Chu Linh vội vàng thu súc tua lại, nhìn hắn bây giờ hoàn toàn giống với con người.
" Chu đội trưởng, người từ căn cứ Thanh Sơn tới.Đang đợi ở phía dưới.
" Đã biết:" Hắn kinh ngạc, theo bản năng quay người tiến vài bước, nhìn từ tường thành xuống.
Hắn muốn thâu tóm toàn bị căn cứ lớn nhỏ, kể cả căn cứ Thanh Sơn.Càng không ngờ người ở căn cứ Thanh Sơn lại nhanh chóng mắc bẫy tới vậy.
Chu Linh cúi người xuống quan sát, đập vào mắt hắn là dáng người quen thuộc. Lòng hận thù trong người hắn trỗi dậy.
Hắn muốn xe nát nữ nhân kia, kể cả tên tiến sĩ bên cạnh. Hắn muốn ăn thịt hai con người này, đã làm hại cuộc đời hắn. Sống không khác gì lũ tang thi ngoài kia.
Chu Linh cố gắng đè ép cảm xúc xuống, điều chỉnh lại trạng thái trấn định như ban đầu.
Người nọ thấy Chu Linh khác thường, liền quan tâm lên tiếng hỏi.
" Chu đội trưởng, làm sao vậy?
" Không sao! Căn cứ Thanh Sơn rất mạnh mẽ. Anh cần để ý họ thật chặt, nhất là đôi nam nữ kia.
" Đã rõ thưa đội trưởng "
Chu Linh làm ra vẻ quan tâm về cục diện, rứt lời hắn xoay người rời đi mất. Đây không phải thời điểm thích hợp để hắn lộ mặt.
Người kia thấy Chu Linh rời đi, liền đảo mắt nhìn Cố Chi Nhàn. Hắn cười xảo quyệt vác cục thịt này vào nơi vắng, lên tiếng dâm dục.
"Chu đội trưởng đã đi rồi, vừa đúng lúc ông đây muốn phát tiết.
Hắn nhanh chóng quăng đi mảnh vãi quấn người Cố Chi Nhàn. Nhét cực đại nam nhân vào đâm thọc liên hồi.
" Ô... ô.... tha cho tôi.... ô...,:" Cố Chi Nhàn khóc tới tâm tê phế liệt, cô ta sống quá nhục nhã. Sống không bằng chết...
" Im mồm lại, không nhìn lại bản thân mình như ly thủ dâm sao, đã hoa tàn liễu còn có tư cách xin tha?
" Muốn có cơm ăn thì, thắt chặt miệng dưới lại cho ông.
Cố Chi Nhàn khóc ròng rã. Trong lòng không ngừng hối hận.
" Đôi mắt nhìn xuống bóng dáng quen thuộc dưới tường thành, không ngừng lẩm bẩm...
" Chị, em sai rồi.. em xin lỗi.. hãy cứu em..ô ô... ô "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]