Chương trước
Chương sau
Uyển Nhi làm như mình tức giận, liền đứng dậy. Ánh mắt hiện lên hàn khí nhìn có chút nguy hiểm.

" Tiểu Bạch ca ca của ta đẹp trai, đối với ta rất tốt.

" Tại sao ngươi lại luôn miệng nói ca ca đáng sợ?

Bạch Nhi hoảng sợ, nhìn thấy ánh mắt Uyển Nhi luôn chăm chăm vào cổ mình. Cô vội vàng xua tay.

" Không! Không ta không có gì ý hết...ta...ta.. Chỉ là.. Nhớ nhà.. "

Bạch Nhi nhanh chóng lui người vào góc tường. Dù sao vampire là quỷ hút máu. Dù đối phương có bộ dáng thân thiện. Cũng phải đề phòng.

Uyển Nhi có chút ngạc nhiên, trong cốt truyện nói nữ chủ tính cách vặn vẹo. Đâu có hành động nhát chết như người trước mặt.

Vài giây sau, cô khôi phục lại bộ dáng thân thiện đáng yêu. Liền cảm thấy sau gáy có chút lạnh, Uyển Nhi xoay người nở nụ cười đáng yêu.

" Ca Ca...

" Sao ca ca lại tới đây, em chỉ hơi tò mò đồ chơi ca ca mang về, nên tới nhìn một chút.

Bắc Thần xoa đầu Uyển Nhi, lại liếc nhìn Bạch Nhi hắn Nhìu mày.

" Không phải ta đã nói, khi Tiểu Nhi dậy sẽ bồi Tiểu Nhi chơi sao?

" Kết quả vào không thấy người đâu, ta liền tức tóc đi tìm.

Uyển Nhi gật đầu, miệng nhỏ chu lên đô đô nói.

" Ca ca em tới chơi đùa với Tiểu Bạch. Chơi rất vui

" Dù ham chơi, cũng phải mang dép. Ta đã dặn bao lần rồi, Tiểu Nhi luôn đi chân không.

Hắn vừa rứt lời, liền bế Uyển Nhi lên. Đối xử rất ôn nhu và sủng nịch.

Uyển Nhi bĩu môi thầm mắng trong lòng....

" Hắn thật sự sủng lão nường thì đã không âm hảo cảm. Chỉ sợ lúc này hắn muốn bóp chết lão nương đi.

Bắc Thần ôm Uyển Nhi rời đi. Còn không quên trừng mắt với Bạch Nhi.

Uyển Nhi trong lòng bộp chộp, nguy cơ nữ chủ và nam Chủ đến với nhau là rất cao. Trong lòng cô không khỏi suy tính.

Có nên hút khô máu nữ chủ hay không? Dù sao cô cũng thích uống máu thượng phẩm.

Uyển Nhi hơi làm nũng nói, đôi mắt xanh thăm thẳm, chớp chớp.

" Ca ca em muốn đi tới thế giới nhân loại chơi, Tiểu Bạch nói ở đó có công viên chơi rất vui.

Uyển Nhi Thấy Bắc Thần không trả lời, cô liền nói thêm vài câu.

" Em hứa sẽ ngoan ngoan, không rời ca ca nữa bước.

Bắc Thần giữa mi tâm nhíu chặt,đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo. Nhưng gương mặt lại đeo vẻ ôn nhu cưng chiều.

" Được! Ta hứa với Tiểu Nhi. Chỉ cần Tiểu Nhi khỏe, lập tức dẫn đi chơi công viên.

Uyển nghe thấy hắn đồng ý, cô liền nói thêm.

" Ca ca có thể dẫn Tiểu Bạch theo không? Em thật thích chơi cùng Tiểu Bạch.

Uyển Nhi trưng ra nụ cười loá mắt. Trong tâm thầm tính kế, chỉ cần đá Bạch Nhi trở về nhân loại. Thì cô thoái mái xoát hảo cảm tên nam chủ này.

Bắc Thần động tác hơi dừng lại, hắn cúi đầu xuống quan sát Uyển Nhi. Hắn nhìn ra cô không còn yếu đuối như hôm qua

Đặc biệt đôi mắt cô đơn thuần tới xinh đẹp, không hiện lên vẻ mưu mô tính kế nào. Giống hệt như 300 năm trước, vẫn ngây thơ như hài tử.

( Ting -- Độ Hảo cảm của nam chủ +10% bây giờ - 14% tiểu tỷ tỷ cố lên nào)

" Được! Tới khi đó, ta sẽ cho Tiểu Nhi dẫn theo nhân loại đó đi theo.

Bởi vì ngăn cách giữa Vampire và nhân loại. Là một cánh rừng, có tên là rừng chết chóc. Bất cứ nhân loại nào tiến vào liền không còn mạng để ra.

Thực ra cánh rừng này, là nơi săn mồi của vampire hoang dã, chuyên săn người để hút cạn máu họ.

Bắc Thần luôn đi tới nhân loại, vì hắn có nhiều mối quan hệ với quan chức nhân loại. Hắn cho những người đó vật ngoài thân đáng giá.

Còn những người đó cung cấp máu cho Bắc Thần. Vì vậy Uyển Nhi luôn được ngâm mình trong hòm máu đầy là vậy.

" Tiểu Nhi, nhưng dẫn nhân loại đó xong. Phải hút cạn máu cô ta. "

Hắn dường như lo sợ, nhân loại kia biết tới sự tồn tại của huyết tộc.

Uyển Nhi cười tới sáng lạn. Hai tay vòng qua cổ hắn, tự tin nói.

" Ca ca quên rồi sao? Em có thể cắn nuốt kí ức nha.

" Ca ca không cần phải giết Tiểu Bạch, chơi chán liền thả đi có được không?

Bắc Thần híp mắt, hắn cũng chút nữa quên mất người em gái khác mẹ này. Tuy rằng không phải huyết tộc thuần khiết.

Nhưng lại có sức mạnh cường đại. Không phải do thân thể yếu đuối, hắn đã giết người em này theo ả đàn bà chết tiệt kia.

" Tiểu Nhi đã thích như vậy, liền làm theo ý Tiểu Nhi đi.

Uyển Nhi thấy ý định đã đạt được, liền áp môi ấm áp của mình, vui mừng nói.

"Vẫn là ca ca tốt với em nhất. "

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% bây giờ là -9%)

Bắc Thần giật mình, tay niết lên gò má. Không khỏi suy nghĩ.

Thì ra, người em gái này cũng rất ấm áp, còn ngoãn ngoãn nghe lời hắn. Đối xử tốt một chút với đồ chơi này cũng không sao.

Bắc Thần đưa Uyển Nhi về phòng, sau đó hắn liền rời đi. Luôn nói có việc cần giải quết.

Uyển Nhi thực hài lòng, chỉ mới hai ngày, xoát hảo cảm sắp vượt qua số âm rồi. Chỉ cần cô cố gắng một chút.

Để đề phòng Bạch Nhi và Bắc Thần nảy sinh tình cảm. Cô trực tiếp đưa Bạch Nhi tới phòng của mình.

Dĩ nhiên Bắc Thần không để ý nhiều tới nhân loại yếu đuối, hắn không do dự mà chấp thuận.

Bạch Nhi nghe từ miệng Uyển Nhi nói, không lâu sau cô sẽ đưa Bạch Nhi trở về nhân loại.

Bạch Nhi không khỏi vui mừng, luôn miệng nói cảm ơn Uyển Nhi, còn hứa sẽ dẫn cô đi chơi những thứ ở nhân loại.

Uyển Nhi chỉ biết liếc mắt khinh thường. Ở nhân loại cô còn không biết thứ gì sao?

Muốn cảm ơn thì mau cho Lão nương hút máu.Ta sẽ cố gắng hút ít đi một chút.

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ phải học cách kiềm tiết chế.

" Lão nương đang rất kiềm chế. Nếu không nữ chủ đã bị ta hút cạn ngay từ đầu.

[...] "....."

Khi Bạch Nhi tiến vào phòng của Uyển Nhi. Cô có chút đề phòng, dù sao cũng là chung phòng với Vampire.

Nhưng nhiều lần Uyển Nhi tỏ ra thân thiết, Bạch Nhi liền buông lõng. Chỉ là khi đề phong ngủ chung giường.

Bạch Nhi liền lắc đầu xua tay từ chối. Luôn miệng nói đã quen ngủ một mình. Cô ta rất sợ vì Uyển Nhi luôn nhìn vào cổ mình.

Uyển Nhi cũng không ép buộc, chính mình vẫn thích ngủ trong hòm máu hơn là tren giường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.