Chương trước
Chương sau
Sự thực này làm Ông Bà Hạ không thể chấp nhận được.

Uyển Nhi bước tới trước mặt Ông Hạ. Cô đỡ lấy bà Hạ, động tác nhẹ nhàng như thể sợ làm bà Hạ đau.

Trẫm tĩnh một lúc, ông Hạ lấy lại tinh thần, hỏi rõ Uyển Nhi ":

" Cô gái, sao cô lại có nhưng thứ đó, có phải con gái tôi còn chưa chết?

" Cô biết nó đang ở đâu phải không?, ông Hạ chân thành hỏi. Còn xen kẽ tia hy Vọng mong manh.

Uyển Nhi, hít lấy một hơi, nắm chặt tay Tần Mộc Niên, nước mắt tuôn rơi...

" Ba Ba, con là con gái đây, con xin Lỗi đã không về gặp Ba Mẹ sớm.

" Con không thể dùng gương mặt như quỷ để gáp Ba mẹ được".

Bà Hạ Nghe thấy giọng con gái mình, bắt đầu tỉnh lại.

Ông Hạ vẫn chưa hồi thần. Không tin vào mắt mình, cô gái này có gương Mặt khác, nhưng đem lại cảm giác ruột thịt khó mà có.

Ông tiến lại xoa lên gương mặt Của cô, nước mắt đẫm gò má...

Bàn tay Tần Mộc Niên nắm chặt cô hơn, hận không thể bóp chết cô đi, cô không nói với hắn từ đầu, còn giả ma quỷ lừa gạt hắn, khiến hắn đau lòng.

" Ba,....Ba nhận ra con phải không. Con là Hạ Uyển nhi đây.

" Con nhớ lúc nhỏ, con rất thích dật lông chân và lông nách của Ba. Khi đó mẹ Còn cổ vũ con dật lông ở ti Ba Ba

Cô từ từ kể chuyện từ nhỏ, trong ký ức nguyên chủ.

Ông Hạ Khóc càng thảm hơn, lúc này bà Hạ nghe thấy hết, ôm cứng lấy cô.

Bà Hạ cất giọng run run~~~

" Con gái~~ đúng là con gái của Ba mẹ rồi.. Ủy Khuất cho con rồi.. Mẹ xin lỗi, đã không sớm nhận ra...

" Mẹ xin lỗi con....

Ông Ha gạt đi nước mắt. Ôm lấy hai mẹ con. Vào lòng.

" Không sao, tất cả đều không sao rồi. Dù con có thành người như thế nào, Ba Mẹ đều Yêu thương con.

Uyển Nhi, kéo tay Tần Mộc Niên lại trước mặt ông Bà Hạ. Bá đạo Tuyên bố.

" Ba Mẹ đây là con rễ của hai người.

Ông Bà Hạ vui mừng tới nỗi gật đầu như dã tỏi.

" Được được, con gái muốn ai làm rễ đều được. Kể cả con muốn nạp 10 người chồng Ba mẹ cũng không ngăn cản.

Tần Mộc Niên. Giật mình trước sự Bá đạo của gia đình này, chắc chắn là theo gen di truyền.

" Hạ Uyển Nhi... Tôi còn chưa đồng ý, tôi còn chưa Hết giận em đâu.

" Tôi không còn sống được bao lâu nữa, em hãy đi tìm hạnh phúc của em đi.

" Đừng lãng phí ở nơi anh": Tần Mộc Niên dùng giọng bi thương mà nói.

Uyển Nhi, buông Ba Mẹ mình ra, tiến tới lấy dây thừng trói chặt Tần Mộc Niên lại, trước sự cổ vũ của Bà Hạ.

"Ông xem, con gái chúng Ta thật giống tôi.

Ông Hạ phụ họa gật đầu ": Đúng vậy, thông minh xinh đẹp như bà hồi trẻ.

" Tần Mộc Niên, tôi Tuyên Bố đời này kiếp này, anh đừng hòng thoát khỏi tôi"

Cô nắm chặt cằm hắn. Hưng hăng áp cánh môi non mềm lên môi nóng rực của hắn. Thì thầm vào tai.

" A" Niên~~ em nói rồi, em sẽ không để anh mất bất cứ thứ gì!

" Kể cả mạng sống Của anh. Em Chết anh mới có quyền được chết.

" Em yêu anh, Tần Mộc Niên.

Tần Mộc Niên, ôm cô thật chặt vào lòng. Đôi mắt đỏ hồng.

" Hắn biết, cuộc đời hắn không thể thoát khỏi cô gái bá đạo này.

" Bảo Bảo, Cảm ơn em đã tới bên cuộc đời của anh....

" Anh Yêu em Hạ Uyển Nhi "

( Ting ---- Độ hào cảm của nam chủ +4% bây giờ là 99% tiểu tỷ tỷ cố gắng lên)

- ------------------------- Mùa Đông Ba năm Sau.

Mùa đông này, cùng tròn 4 năm Cô ở thế giới này, cũng là ngày cuối cùng ở bên hắn.

Ba năm qua, cô và Tần Mộc Niên sống ở Tần gia. Khắp biệt thự Tần Gia được trồng nhiều loại hoa, có tuổi thọ cao.

Tần Mộc Niên biết, Bảo Bảo cố gắng như vậy là vì hắn! Hắn hiểu hết.

Nhưng cuộc sống, phải có lúc mất đi, hắn không nở rời xa Bảo Bảo của hắn.

" Là hắn tham lam ích kỷ. Muốn mãi bên người hắn yêu thương "

Trong phòng, Uyển Nhi nhìn Tần Mộc Niên đang nằm ở trên giường, thần trí không còn tỉnh táo nữa.

Lúc này, Hắn đã không nghe được tiếng cô nói chuyện nữa, nhưng hắn vẫn đang thấp giọng

": Bảo Bảo.. Ngoan, nhớ giữ gìn sức khỏe... "

Uyển Nhi nở một nụ cười, nghẹn ngào đáp lại: "Ừm, em sẽ ngoan, khi có anh bên cạnh em.

" Suỵt~~ Anh đừng nói thêm gì nữa!

Nói rồi, cô rút ra tấm bùa sinh mệnh, cắn răng, cắn ngón tay cho chảy máu, viết ngày tháng năm sinh của hai người.

Cô đốt cháy, hoa vào ly nước rồi uống cạn.

Tần Mộc Niên chỉ biết trừng mắt nhìn hành động Của Cô. Hắn Không còn sức ngắn lại.

Cô tiến lại, ôm Tần Mộc Niên Vào trong lòng, thì thầm":

" Bây giờ Thì, Diêm Vương cũng không dám Đòi mạng anh nữa đâu.

" Sinh mạng của anh đã thuộc về em rồi ".

Tần Mộc Niên sắp lâm vào hôn mê, bất giác một cố sức mạnh nào đó kéo hắn trở lại. Toàn thân có sức lực hơn.

Hắn nhớ từng câu từng chữ của cô nói với Hắn. Cơ hồ hắn hiểu Ra một điều gì đó,

Sinh mạng của hắn được gắn liền với cô.

" Tần Mộc Niên, khi nào em chết đi, lúc đấy anh phải đi cùng em.

Tần Mộc Niên, ôm chặt cô, khóe mắt nhiễu nước mắt lăn dài trên gò má.

" Bảo Bảo, em ngốc vậy. Làm như vậy có đáng hay không?

" Đời này kiếp này. Kể cả kiếp sau Tần Mộc Niên.

" Chỉ có mình Hạ Uyển Nhi. "

" Mãi Mãi không thay lòng"

" A Niên~~ Anh ngoan lắm... Đợi anh khỏe lại.

" Em sẽ nằm trên nhé.

Thoáng cái, hai gò má Hắn đỏ rực. Bẽn lẽn gật đầu..

" E.. Emm muốn nằm trên xuốt đời này cũng được....

( Nghiệm vụ hoàn thành 100% đang sao chép tính cách kí thể 5% - 10% -100% sao chép thành công.)

( Tách ly khỏi kí thể thành công)

- Đã Hoàn Vị diện 19 rồi ạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.