Suốt một đêm Uyển Nhi an ổn ngủ ngon, không mơ màng. Còn ai đó, không ngủ được đành dậy sớm đi tới nơi làm.
Khi Uyển Nhi thức dậy, người bên cạnh đã sớm đi từ lâu. Cô lười biếng nhoài người ngồi dậy, chống cái lưng đi tới nhà vệ sinh.
Trên bàn có sẳn đồ ăn sáng và lời nhắn của Mặc Ngôn. Uyển Nhi an ổn ăn xong buổi sáng. Ăn mặc thỏa đáng sách túi đi dạo phố.
Hôm nay là cuối tuần nên cô không phải đi. Tới trường. Trong tay cầm thẻ mà Mặc Ngôn cho cô, xưa nay tính cách Nguyên Chủ luôn nghe lời và nhút nhát. Nên tiền rồi trong thẻ còn Nguyên, không mua sắm hay hao hụt một đồng nào.
Uyển Nhi tiếc thay cho Nguyên chủ, số sướng mà không biết hưởng. Vì vậy hôm nay lão nương phải xài giúp Nguyên chủ nha.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ định xài trong việc gì.?
" Còn Việc gì quan trọng hơn ăn uống!
[...] Sax ta biết ngay. Nhưng vẫn hy vọng một chút gì đó động não từ tiểu tỷ tỷ.
" ý Hệ Thống chó chết mi là sao? Nói lão nương không có não??
[...] Không..... Không ta nào dám, cung kính tiểu tỷ tỷ đi ăn hết thiên hạ này.
Uyển Nhi xoát hết mấy con phố, không ngờ gặp được bạn học và học trưởng thầm mến cô.
" Uyển Nhi, cậu tới đây chơi với ai thế? " thanh âm ngọt ngào vang lên..
" Mình đi một Mình, Cậu và học Trưởng, cùng mình đi công viên không?
Cô bạn và học trưởng vui mừng đồng ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-nguoi-cua-uyen-nhi/2992953/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.