Chương trước
Chương sau
Suốt một đêm Uyển Nhi an ổn ngủ ngon, không mơ màng. Còn ai đó, không ngủ được đành dậy sớm đi tới nơi làm.

Khi Uyển Nhi thức dậy, người bên cạnh đã sớm đi từ lâu. Cô lười biếng nhoài người ngồi dậy, chống cái lưng đi tới nhà vệ sinh.

Trên bàn có sẳn đồ ăn sáng và lời nhắn của Mặc Ngôn. Uyển Nhi an ổn ăn xong buổi sáng. Ăn mặc thỏa đáng sách túi đi dạo phố.

Hôm nay là cuối tuần nên cô không phải đi. Tới trường. Trong tay cầm thẻ mà Mặc Ngôn cho cô, xưa nay tính cách Nguyên Chủ luôn nghe lời và nhút nhát. Nên tiền rồi trong thẻ còn Nguyên, không mua sắm hay hao hụt một đồng nào.

Uyển Nhi tiếc thay cho Nguyên chủ, số sướng mà không biết hưởng. Vì vậy hôm nay lão nương phải xài giúp Nguyên chủ nha.

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ định xài trong việc gì.?

" Còn Việc gì quan trọng hơn ăn uống!

[...] Sax ta biết ngay. Nhưng vẫn hy vọng một chút gì đó động não từ tiểu tỷ tỷ.

" ý Hệ Thống chó chết mi là sao? Nói lão nương không có não??

[...] Không..... Không ta nào dám, cung kính tiểu tỷ tỷ đi ăn hết thiên hạ này.

Uyển Nhi xoát hết mấy con phố, không ngờ gặp được bạn học và học trưởng thầm mến cô.

" Uyển Nhi, cậu tới đây chơi với ai thế? " thanh âm ngọt ngào vang lên..

" Mình đi một Mình, Cậu và học Trưởng, cùng mình đi công viên không?

Cô bạn và học trưởng vui mừng đồng ý, đây là nữ thần chủ động mời bọn họ nha. Không đồng ý là đồ ngu.

Uyển Nhi cười giảo hoạt.. " Đợi Mình chút, mình gọi cho Ba báo cho ba biết một tiếng"

" Được, cậu báo cho ba đi, mình và học Trưởng gọi xe trước. " nhanh lên đấy nhé.

" Uyển Nhi ": Được, được hai người đợi một chút thôi" Uyển Nhi lấy điện thoại ra bấm dãy số quen thuộc.

" Ba, buổi trưa, ba không cần về nhà nấu cơm đâu, buổi tối cũng không cần đâu ": Uyển Nhi hời hợt nói....

" Tại sao? Con gái có hẹn sao? Mặc Ngôn cảm thấy rất kì lạ, dù sao, bình thường cuối tuần con gái đều đi chơi, nhưng buổi trưa hay tối đều về nhà ăn cơm. Sao hôm nay lại xin về muộn đây.

""Không phải đâu Ba "" Uyển Nhi nhấp nhấp môi nhỏ, nhìn về phía hai người đang vẫy tay, mắt híp lại.

" Con có hẹn với bạn, đến công viên giải trí chơi, đi cùng với cả học trưởng hôm trước tỏ tình với con nữa.

" Con gái suy nghĩ kỹ rồi. Mặc dù không có ai tốt như Ba, đẹp trai như Ba nhưng con đã lớn, sẽ thử tìm hiểu học Trưởng!

" Thôi con không làm phiền Ba Ba làm việc nữa, các bạn đang đợi con, tạm biệt ba ba yêu. " Uyển Nhi không đợi cho Mặc Ngôn Trả lời mà cúp máy luôn.

Bên kia Mặc Ngôn nhíu mày, trái tim như bị kim Châm, hơi nhói đau.

" Con gái bảo yêu hắn,mà còn hẹn hò với bạn trai~~ Không được con bé còn nhỏ, không nên yêu đương.

Uyển Nhi, cố gắng giăng cái Bẫy này, để cho Mặc Ngôn chui vào. Cô không tin là hào cảm đã 80% mà vị Ba ba này không thể không có cảm giác khác,?

Hôm nay, cô mặc đồ rất tươi mát năng động. Tóc được cột hẳn lên, quần jane áo thun bó, mặt không trang điểm vẫn giống một cô búp bê đáng yêu.

Uyển Nhi đi đến trước mặt hai người: ""Xin lỗi nhé, để hai người phải chờ chờ mình rồi?""

"Không lâu, không sao ": Người mở lời trước chính là vị học trưởng Hạo Nam còn. Bạn nữ bên cạnh là Tuyết Kỳ, Hạo Nam siêu đẹp trai, để ví sắc đẹp thì. Mặc Ngôn có nét đẹp đàn ông trưởng thành, thuần thục toát ra mị lực.

còn Học Trưởng này, là một cái tiểu thịt tươi non nớt, như cục thạch rau câu.

" chậc~~ Hai tên giống đực này, rất biết Câu dẫn lão nương...

Thôi lão nương mặc kệ xoát hào cảm gì đó. Đi qua bao nhiêu thế giới, đây là lần đầu chơi công viên, phải chơi cho đã. Nghiệm vụ tính sau đi.

Thế là nghiệm vụ, được cô vứt ngay sau đầu.

Tuyết Kỳ biết Hạo Nam có tình Ý với Uyển Nhi, nên cô bạn này rất biết tạo cơ hội cho người khác. Không chừng sau này sẽ thành nghề bà mai mối cũng nên đi.

Tuyết Kỳ nắm tay Uyển Nhi, Kéo lại gần hơn với Hạo nam. Nhí nhảnh nói ": Hai người chờ ở đây, tớ đi mua vé. Nhanh thôi "

Uyển Nhi thần kinh Thô, nên chỉ biết chờ và chờ. Còn Hạo nam nhìn chăm chăm Vào Uyển Nhi, như muốn ăn sạch vậy. Muốn nắm tay rồi lại không.

Tuyết Kỳ, chạy tới " Tớ mua được Vé rồi, chúng ta đi thôi...!

Uyển Nhi bước về phía trước, không may bờ vai va phải vào một người đàn ông, lúc va vào... Trái tim cô ẩn ẩn đau.

Âm thanh Ôn nhu của người đàn ông vang lên, mặc dù là đeo kính, che kín mặt Uyển Nhi có thể nhận ra người đó, dù cho thành tro đi nữa.

" Xin lỗi cô bé này! KHÔNG sao chứ? Tôi là Vương Lâm! nếu cô bé bị gì hãy liên lạc cùng quản lý của tôi.

Uyển Nhi ngơ ngác, như người mất hồn. Sao ở đây lại có Vương LÂm không lẽ hắn tới trả nợ cô 1%.

" Hệ Thống chó chết, mi ra đây giải thích cho lão nương... "

[...] Ầy nha. Chỉ là trùng lặp thế giới thôi mà tiểu tỷ tỷ. Thế giới Mặc Ngôn cùng với Thế Giới Vương Lâm là cùng thời gian.

[...] Hắn Cũng không nhớ Tiểu tỷ tỷ là ai đâu, bổn Hệ Thống xóa kí ức hắn rồi....

" Vậy là hắn giựt nợ lão nương 1%. Hừ tên lừa gạt nhà hắn... Tốt nhất hắn đừng nên ra ngoài ban đêm.

" Không thì lão nương đánh gãy chân hắn, bán vào má Mì làm trai bao " hừ hừ "

[...] Tiểu tỷ tỷ thật thù Dai, đã mấy vạn năm rồi mà vẫn nhớ.

Vương Lâm, bước Qua người Uyển Nhi. Khóe môi Câu lên nụ cười Tà mị....quay lại nhìn Uyển Nhi đang chết chân, tay nắm chặt danh thiếp giống như sắp bị vò nát.

" Là nàng, ta linh cảm được là nàng... Nàng là ai, tại sao khiến trái tim ta luôn cảm ứng được.. Luôn nhớ mong.

" Ta thật tệ, gương mặt và tên của nàng ta còn không nhớ rõ. Luôn phài nhờ trái tim này cảm ứng. Nếu như đã gặp được nàng, ta sẽ không buông.

[...]Hệ Thống 333: Tam thiếu cầu ngài làm nghiệm vụ nghiêm túc, mặc dù vị kia xinh đẹp hơn nữ chính, nhưng ngài phải nhắm mắt mà công lược.

" Ta muốn hủy nghiệm vụ lần này!

[...] Hệ Thống 333: Nghiệm vụ đã phát, không thể hủy.

" Vậy chỉ cần ta công lược thành công. Không cần phải ở bên nữ chính là được phải không?.

[...] Hệ Thống 333: Ừm! Cũng đúng.

[...] Hệ Thống 333: có phải Tam thiếu nhớ ra cái gì rồi hay không? Rõ ràng khi về Hiệp hội ta luôn tẩy trắng não tam thiếu mà.

[...] lỡ nhận quà của Hệ Thống công lược rồi, Hệ Thống 333 ta không thể làm qua loa. Ai bảo hắn là sếp.....

••••••°••••••••••••

Vừa vào đến công viên, Uyển Nhi đã cực kỳ hưng phấn, cái gì cũng muốn thử tất cả trò chơi ở đây.

Uyển rất có hứng thú, một số trò chơi tương đối mạo hiểm, Tuyết Kỳ không dám chơi thì Uyển Nhi lại kiên quyết kéo Hạo Nam chơi cùng. Hạo Nam sợ hãi trò chơi mang tính nguy hiểm này, nhưng vì Uyển Nhi, nên hắn cắn răng bấm bụng mà đi theo.

Uyển Nhi phấn khởi 100% chỉ vào trò chơi " Tàu lượn siêu tốc. Nhảy dù, Hố đen 3m. " Hạo Nam và mấy người đi theo cùng, nhìn cô với ánh mắt sợ hãi sùng bái, nam nhi như bọn họ còn không dám chơi. Thế mà cô lại chơi tới vui vẻ như vậy.

Uyển Nhi, nhìn mấy nam sinh mặt tái xanh đang nôn khan phía sau, cô đành ngồi xuống nghĩ ngơi một lát, không kéo họ đi chơi nữa.

Cô cảm thấy, công viên giải trí này chơi Thật tốt, nếu có cơ hội sau này tới Vị diện là hiện đại, nhất định cô sẽ đi công viên giải trí đầu tiên.

Mặc Ngôn không vui vẻ như Uyển Nhi, hôm trước đã khuyên nhủ con gái, vậy mà hôm Nay con gái yêu Lại đi hẹn hò. Bảo hắn không lo lắng, không tức giận là sai lầm. Giờ phút này, nhìn mặt hắn có thể nuốt được Cả con sư tử.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.