Phó Minh Viễn dậy trước để lâm triều. Hắn cúi người xuống nhìn thật kĩ Tiểu Hoàng Thượng đang vùi Mặt ngủ, thật giống con mèo nhỏ động lòng người. Sao trước giờ hắn lại không biết Tiểu Hoàng Thượng lại câu dẫn người tới vậy?
Hắn luôn cảm thấy, Tiểu Hoàng Thượng giống ai đó, nhưng mà nghĩ lại vẫn không nhớ ra được. Phó Minh Viễn thở dài, thay y phục rồi lâm triều.
Uyển nhi? Mờ mịt ngủ dậy thần sắc đờ đẫn... Khẽ vỗ ngực. May mắn tên gian thần kia không giết cô, mà xem cô như sủng vật.. Hay quan trọng hơn là, tên Gian Thần kia bị đoạn tay áo.
Lắc đầu, lười suy nghĩ sai người vào hầu hạ rồi. Chuẩn bị làm một vị vua hưởng lạc. Phải cho Tên Gian Thần đó biết. Đâu mới là ăn chơi xa đọa.
Trên Triều, Thái Phó bị bá quan văn võ chỉ trích, Nói Hoàng Thượng Đã lớn. Thái Phó nên trả Lại Quyền Hành, không nên cầm quyền lộng hành.
Phó Minh Viễn ôm một bụng Tức quay trở về Tẩm Cung của Hoàng Thượng.
Quay trở về, lại thấy Vũ cơ đàn ca hát Âm ĩ cả Tẩm cung, còn Tiểu Hoàng Thượng tay gõ lên bàn. Mặt thì nhắm mắt Hưởng thụ.
" Phó Minh Viễn ": " Khụ~~ Hoàng Thượng thật có nhã hứng.
" Hoàng Thượng, có biết Trên triều đám quan thần kia nói Thần như thế nào hay không?
Uyển nhi đang hưởng thụ, cũng phải dừng lại.
" Thái Phó đại nhân là làm sao~~ Nếu cảm thấy không được thì đem đi chém!
Phó Minh Viễn sờ Cằm, không vội trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-nguoi-cua-uyen-nhi/2992901/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.