Đêm khuya yên tĩnh, thời khắc kinh thành đồ sộ bị bóng tối bao phủ, thiên địa hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch. Lúc này trên một con đường nhỏ ngoài cửa thành, lấp ló sau bóng cây, Phó Diệc Sâm một thân bạch y vạn năm không đổi có chút mờ ảo, lại lộ ra vẻ âm trầm khó hiểu, nếu không phải sau hắn là một con ngựa cao lớn thỉnh thoảng phe phẩy cái đuôi, nói không chừng người ta còn tưởng là âm hồn bất tán.
Đây là địa điểm Tô Trạm hẹn gặp mặt, cho dù quốc sư tính cách cao lãnh không ai bì nổi, cũng không nên để hoàng đế phải chờ.
Không bao lâu sau, chợt nghe thấy tiếng vó ngựa lộc cộc, nương theo âm thanh quay đầu nhìn lại, liền thấy một bóng người đang cưỡi ngựa chậm rãi hướng về phía này, theo âm thanh cộc cộc ngày càng lớn, một người một ngựa cũng từ mơ hồ trở nên rõ ràng.
Đại khái do nam phụ mang trong mình võ công trác tuyệt, nội lực thâm hậu, nên thính lực lẫn thị lực của Phó Diệc Sâm đều được đề cao một cách phi khoa học, ví dụ như ngay tại đây, chỉ có ánh trăng mờ ảo, cách xa như vậy hắn vẫn thấy rõ được Tô Trạm đang hết nhìn đông lại đến nhìn tây.
Tô Trạm hai tay nắm chặt dây cương, đôi mắt lại không ngừng quét qua hai bên đường, thực hiển nhiên là đang tìm Phó Diệc Sâm. Rồi sau đó quay đầu một cái, vừa vặn thấy được bạch y lấp ló bên gốc cây.
Lúc này, Phó Diệc Sâm phát hiện người trên lưng ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-chuyen-mary-sue/2161632/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.