Khác với những lần trước, sau khi Phó Diệc Sâm tỉnh lại chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, mơ mơ màng màng, cho nên trong vài chục giây đầu, Phó Diệc Sâm hoàn toàn bị vây trong tình trạng hỗn loạn, thẳng đến khi trên tay truyền đến một trận tê dại, Phó Diệc Sâm mới bắt đầu từ từ rõ ràng.
Nhưng, đập vào mắt là cảnh tượng khiến Phó Diệc Sâm cảm thấy như đang nằm mơ, không phải bởi vì hình ảnh trước mắt xa lạ, mà ngược lại, trong xa lạ lộ ra quen thuộc. Khung cảnh này dường như đã gặp ở đâu đó, nhưng lại không nhớ rõ.
Phó Diệc Sâm lắc lắc cánh tay, phát hiện hắn đang ghé trên giường, cổ bị sái đau đến mức phải hít vào một hơi, cánh tay lúc trước gối dưới đầu, khó trách lại tê cứng. Phó Diệc Sâm theo thói quen nhìn quanh một vòng, đây là phòng khách sạn không thể nghi ngờ.
Nhưng khi nhìn đến cái túi xách không thể quen thuộc hơn đang nằm trên tủ đầu giường, Phó Diệc Sâm cả người chấn động, tiếp đến, dựng ở góc tường là va li hắn dùng suốt hai năm nay… Trừng lớn hai mắt, trong đầu nhịn không được toát ra một ý tưởng không thực tế, tiếp theo, Phó Diệc Sâm từ trên giường bật dậy.
Đây là túi của hắn, va li của hắn, hơn nữa, căn phòng này còn mang đến cảm giác quen thuộc hoảng hốt, hắn đây là… trở về rồi?
Trở về! Nhận thức được điều này, trong nháy mắt Phó Diệc Sâm không nhịn được mừng như điên. Từ khi hắn quyết định thành toàn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-chuyen-mary-sue/2161620/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.